Chương trước
Chương sau
Thiên Phong:-* cái tên điên này* Thần Lục Nguyệt Thi Trận kịch hoạt!
Y Cát:-* thông minh đấy, dùng trận pháp để giam giữ ảo ảnh? tưởng là Thần lực thì có thể giam cầm ta sao*
Thiên Phong:-* xì*
Y Cát:- cứ nhốt tự nhiên
Thiên Phong:-...*thách nhầm rồi*
Y Cát:-( nhếch mép) *!!! không cử động được?*
Thiên Phong:- thách nhầm ta rồi, ngươi tưởng Quân Thần không có khí lực mạnh hơn Tôn Thần sao?
Y Cát:-...
Thiên Phong:- ở lại chơi vui vẻ nhé, Bổn Quân đi làm việc quan trọng hơn đây
Y Cát:- xì...
/PHÍA HOÀNG/
Đồng Miên:- bên đó
Huyền Hoàng:- sao mình cứ có cảm giác là ai đang đi sao mình vậy?
Y Cát:-...
Đồng Miên:-...mau tránh ra đi này Bách Linh Huyền Hoàng !
Huyền Hoàng:-( quay lại đằng sau) !!! là hắn
Y Cát:- trễ rồi
_đúng lúc Y lao đến thì Đồng Miên nhanh nhẹn phóng thẳng xuống chặn đường Y_
Y Cát:- Thiên Đồng Miên?!
Đồng Miên:- ta cứ tưởng là phế vật như ngươi đã quên mất ta thì phải không ngờ còn nhớ đúng họ tên ta
Y Cát:- tất cả người trong Long tộc ta đều nhớ, ngại gì đến ngươi?
Đồng Miên:- nghe mắc cười dễ sợ
Y Cát:- không cấm
Huyền Hoàng:- giữ chân được rồi, nơi mà hồ ly đó nói...
Đồng Miên:- hay là ngươi với ta đánh nhau một trận đi
Y Cát:- ngươi đang cố nếu giữ thời gian của ta sao?
Đồng Miên:- ai mà biết~
Y Cát:- tránh ra
Đồng Miên:- không tránh thì ngươi làm gì được ta?
Y Cát:- tên khốn!

/BÊN BĂN ĐẢNG BÀ TÁM/
Thiên Trùng:- bọn này! đừng để ta đánh các ngươi thật đó nhé
Thiên Đông:- có làm thì có chịu thôi than gì chứ
Khuyết Dương:- tính ra ngươi là người bày đầu đó
Khuyết Mặc:- im hết đi!
Thiên Đông:- lên đi ta chấp hết
Khuyết Dương:-* tự tin được bao lâu*
Khuyết Mặc:- này người cùng một tộc không được ra tay nặng
Thiên Trùng:-* lúc nãy hắn vừa mới giết tên kia chi*
binh lính2:- phản tặc
Thiên Đông:- câm cái mồm của ngươi lại đi nhé
binh lính2:- không im ngươi làm gì ta
Thiên Đông:- có tin là ta thiến ngươi không hả?
Nhạt Ngân:- thân còn lo chưa xong đi nói đến chuyện đó sao? Thiên Đông đại nhân?
Thiên Đông:- im giúp ta cái đi con mụ già kia!
Nhạt Ngân:- ngươi! ngươi nói ai già đó hả tên nhóc lắm lời kia?
Thiên Đông:- ta nói ngươi đó hỏi gì mà hỏi
Nhạt Ngân:- xông lên hết cho ta, nhất là cái tên huênh hoan đó
Thiên Đông:- làm như ta sợ bọn này lắm hay gì
Thiên Trùng:- ờ, không sợ thì lên một mình đi bọn ta đứng đây coi kịch là được rồi chứ gì đúng không?
Thiên Đông:- thôi mà Trùng ca ca, Khuyết Dương ca ca, Khuyết Mặc đẹp nhất cả tộc giúp ta
Khuyết Dương:- ờ
Khuyết Mặc:-* đúng là lật mặt hơn cả Tôn Chủ*
_một đám binh lính xông lên, bọn bên Đông thì tẻ ra dụ mồi, Đông thì chỉ nhắm vào chổ đó mà đánh, Trùng thì cân tất, Dương với Mặc thì đá vào bụng mấy tên kia một cái cảm giác đi lên đến 9 tầng mây_
Thiên Đông:- nhìn vậy thôi chứ bọn này yếu quá
Thiên Trùng:- toàn nhắm ngay chổ đó mà đánh bảo sao không yếu?
Thiên Đông:- kệ ta chứ, hứ như vậy mấy tên kia mới chừa hiểu không?
Khuyết Dương:- được rồi được rồi ngươi làm gì cũng đúng không ai đúng ngoài ngươi! còn bây giờ con mụ này tính sao
Nhạt Ngân:- các ngươi!

Thiên Trùng:- theo ta nên đem ả về ngục giam và xử bằng những hình phạt nặng nhất
Nhạt Ngân:- Tự Trùng ngươi!
Thiên Trùng:- ta thì làm sao nào?
Nhạt Ngân:- các ngươi!
Thiên Đông:- đừng có ở đó mà kêu bọn ta nữa không có tác dụng gì đâu mà kêu hoài
/BÊN PHÍA HOÀNG/
Thiên Phong:- tránh ra! áaaaaa
Đồng Miên:-( né sang trái) phiền phức
/ẦM/
Thiên Phong:- cái mông của Bổn Quân *chết rồi phải đuổi theo mới được* ở lại chơi với hắn đi Đồng Miên
Y Cát:- tránh ra!
_Y tức điên lên và lao vào đánh Đồng Miên, hắn rất nhanh nhưng Y cũng là dân thứ dữ trong phút chóng dùng chú thuật cho hắn đứng yên_
Đồng Miên:- ngươi! khô...cử động được
Huyền Hoàng:- là ở đó
Thiên Phong:- nàyyyyyy!
Huyền Hoàng:- là ngươi à Tiểu Ngốc?
Thiên Phong:- đi theo ta
Huyền Hoàng:- ừm
_hai người đó đâu biết Y từ đằng sau đang đuổi theo kèm với tâm trạng vô cùng tệ_
Thiên Phong:-* hắn đuổi đến rồi, tên Đồng Miên đó làm ăn kiểu gì không biết* đi trước đi
Y Cát:- lại là ngươi? muốn gây chuyện nữa à?
Thiên Phong:- muốn đụng tới cô ta thì phải bước qua xác của Bổn Quân
/20 PHÚT SAU/
_sau một hồi đánh thì không ai hơn mà còn gần chổ Hoàng 8-9 m nữa lúc này thì Phong rất yếu nên nhờ Hoàng đánh tiếp, dĩ nhiên cấp 3 thì sao có thể sánh ngang bằng với Tôn Thần Phong và Hoàng bị Y đánh tơi tả máu chảy xuống nhuộm đỏ hết cả tráng và tóc, Hoàng nằm kế cái trụ còn vài cm nữa là chạm đến_
Huyền Hoàng:- m...ột chút nữa (vớ tay)
/PHẬP/
Y Cát:- muốn chạm vào nó đối với phàm nhân như ngươi cũng xứng? chi bằng xuống dưới sống đi (đá)
_Y đá Hoàng xuống vực thẳm, mà ngay dưới đó khoảng 25-26 m có một cái sông, gọi là thượng lưu (không phải tên riêng nhé) trước giờ Long tộc vẫn không biết nó được nối với nơi của Minh Đàm đang ở_
/RỪNG LANG VÂN/
Khổng Tự Bạch:- này! tỉnh lại đi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.