Em thấy chú nặng tình nên mới không để ý cảm nhận của chú?
Nghe câu nói này thì cậu có ba phần khó hiểu bảy phần chọt dạ và lập tức khởi động chế độ thân thiện:
- Bỏ qua mấy chuyện này được rồi mình đi chơi.
- Vậy đi nhanh thôi!
Một ông chú một cậu nhóc đứng không gần và cũng chẳng xa mà đi cùng nhau vui chơi trong cái khuôn viên trường nhộn nhịp này.
Khải Tề thích thú nhìn mấy anh chị sinh viên làm kẹo bông gòn mà cười híp mắt. Giang Thiệu đứng gần đó mãi mê quan sát cái mặt trẻ con kia, lớn đầu thế này rồi mà vẫn như đứa con nít.
- Bán cho thầy một cây
Cô sinh viên vui cười đưa cây kẹo bông gòn màu hồng vào tay của vị giáo sư này vừa mới quay người thì lại được đưa qua cậu nhóc:
- Cho Tiểu Tề đó
- Em cảm ơn
- Chỉ cảm ơn vậy thôi sao?
Giang Thiệu lại động tay, động chân mà bốp mông của chàng trai trẻ ấy. Cậu giựt bắn mình mà ngó nghiêng xung quanh:
- Giáo sư! Mọi người xung quanh nhiều lắm đó mà chú làm cái gì vậy hả?
- Em xưng hô gì mà lung tung hết vậy!
- Cũng có gọi sai đâu, giáo sư khỏi có ý kiến nhiều đi
______________
Trong lúc đó ở ngoài cổng trường, Nhất Lục đang đứng nói chuyện với Dương Chí ngồi trong xe.
- Anh đến đây làm gì vậy? Không phải em nói đừng có lái đến trường lỡ bị phát hiện thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-va-ong-chu-gian-manh/2970820/chuong-31.html