Khải Tề cùng với Nhất Lục ngồi nghe giảng tiết học cuối cùng của năm thì Khải Tề thì thầm:
- Mày dạo này hành tung cứ ẩn hiện vậy? Có gì giấu tao đúng không?
- Mày tào lao quá đó, dạo này tao có nhiều việc bận thôi!
Nhất Lục có vẻ rất chọt dạ không dám nhìn thẳng vào cậu bạn của mình, nó đoán ra được gì rồi sao? Khải Tề lại tiếp tục rặn hỏi:
- Mày có chuyện gì thì cứ nói đi, tao giúp được thì giúp
- Khải Tề!
Tiếng nói lớn của giảng viên khiến cho cậu phải giựt mình đứng thót lên:
- Em nghe
- Em có tin là tôi đánh cho em rớt môn không hả?
- Em xin lỗi!
- Một là em ra ngoài bây giờ, hai là sau này đừng có học tiết tôi nữa.
- Em...
Khải Tề cúi người đứng lên, bước chân nặng trĩu đi ra khỏi phòng học thì lại thấy Giang Thiệu đưa tay chạm lên mặt Nhã Hoà đầy ấm áp trong mắt cậu:
- Hai người họ làm cái gì? Chú dám gần gũi như vậy với người đàn ông khác
Đột nhiên hai người đó bật cười với nhau vô cùng vui vẻ rồi đột nhiên Nhã Hoà dựa vào bả vai của ông chú.
Người Khải Tề lúc này nóng ran đầy khó chịu, trong đầu cậu lại hiện lên khung cảnh hai người họ nhìn thẳng vào mắt nhau. Hai khuôn mặt dần tiến sát lại gần nhau thì lúc này cậu biết dừng lại:
- Trời ơi! Mình nghĩ cái gì không biết nữa
Khải Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-va-ong-chu-gian-manh/2970819/chuong-32.html