Ngô Lão Cẩu trầm mặc một lúc lâu, nói: “Loại ngọc Thương Sơn này rất chắc chắn, chỉ dùng sức thì không thể mở ra được, chẳng lẽ phải dùng thuốc nổ thật sao? Nhưng chúng ta không biết tình huống bên trong, lỡ mà nổ đụng đến cơ quan nào đó thì lại phiền toái nữa.”
Trương Khải Sơn không trả lời, dừng một chút rồi nói: “Còn có một cách, có một người sẽ đến mở cửa.”
Ngô Lão Cẩu nghe vậy ngạc nhiên hỏi: “Ai?”
Không ngờ Trương Khải Sơn chỉ nhìn y mỉm cười, nói: “Chúng ta ngồi đây chờ một chút, đúng lúc sẽ đến, chắc là nhanh thôi.”
Ngô Lão Cẩu cảm thấy kỳ quái, Hắc Bối Lão Lục lại nói: “Tôi chưa bao giờ nhận ân huệ của người khác, cuối cùng vẫn mắc vào cái nhân tình này.”
Trương Khải Sơn biết tính cách làm việc xưa nay của Hắc Bối Lão Lục, nghe xong mấy lời hắn nói cũng không nổi giận, nói: “Này xem như là ta nợ hắn đi, không liên quan đến các người.”
Ngô Lão Cẩu là một người có nhân duyên khá tốt trong Cửu Môn, đương nhiên cũng am hiểu đạo lí đối nhân xử thế, nghe xong mấy lời này đã đại khái đoán được.
Theo như lời của Trương Khải Sơn thì ‘người này’ chắc là một trong những người đồng hành vào đấu, Hắc Bối Lão Lục đã đánh nhau với hắn, hơn nữa Trương Khải Sơn dường như có qua lại với hắn nhưng giao tình không sâu đậm. Từ đó suy ra, người có khả năng nhất chính là người đồng nghiệp trong quân đội rất giỏi đổ đấu mà Trương Khải Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869806/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.