“Phật Gia? Ngũ gia cũng ở đây?” Trong bóng đêm đột nhiên truyền đến thanh âm mệt mỏi của Hắc Bối Lão Lục, “Bọn họ đều đi vào rồi?”
“Phải.” Trong giọng nói của Trương Khải Sơn không nghe ra chút cảm xúc gì.
Ngô Lão Cẩu không biết Hắc Bối Lão Lục có nghe bọn họ nói chuyện nãy giờ hay không, nhưng nếu Trương Khải Sơn dám ở ngày cạnh Hắc Bối Lão Lục nói ra, chứng tỏ hắn cũng đã xem Lão Lục như người một nhà, hoặc là hắn cũng không để ý Lão Lục có biết những thông tin này hay không.
Ba người sờ soạng đi đến thiên điện bên phải, Ngô Lão Cẩu đột nhiên hỏi: “Bốn người này là người thế nào?”
“Trong đó có một người ta gặp qua một lần, là một người đổ đấu rất giỏi được cấp trên coi trọng, có thể xem như nửa đồng nghiệp của ta.” Trương Khải Sơn thản nhiên nói: “Ba người còn lại rất lạ mặt, trước kia ta từng điều tra những người mà bọn họ có thể phái tới, rất có thể có liên quan đến người ngoại quốc kia.”
Ngô Lão Cẩu nghe vậy sửng sốt, hỏi: “Người ngoại quốc?”
“Cậu cũng quen.” Trương Khải Sơn dừng một chút, nói: “Cừu Đức Khảo.”
Ngô Lão Cẩu cả kinh, tên Cừu Đức Khảo này không phải lần đầu tiên nghe được, trên thực tế, quan hệ của hai người cũng rất tốt.
Cừu Đức Khảo là người Mĩ, cũng khoảng 20 tuổi giống Ngô Lão Cẩu, bộ dạng gầy gầy, là người truyền giáo vào Trung Quốc thời kì Quốc Dân Đảng, hiện tại đang làm giáo hội ở một trường học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869805/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.