Ngô Lão Cẩu nghe vậy quay đầu lại, thấy mốt đám người đứng đối diện đó khoảng hơn hai mươi thước, nhưng vì đứng xa quá nhìn không rõ mặt, chỉ có thể theo thân hình đoán được Nhị Nguyệt Hồng, Lí Tam gia, Trần Bì A Tứ, Hoắc Tiên Cô, Chung Thanh và A Sinh, còn có một người đầu trọc và một cô gái tóc ngắn. Về phần Ngô Lão Cẩu làm sao dám khẳng định là con gái, chủ yếu là vì nhìn trang phục và dáng vẻ mà thấy, hơn nữa lúc trước Trương Khải Sơn có nhắc tới một cô gái tên là A Tĩnh.
Lúc này, bọn họ đang đứng trước một cánh cửa đá màu đen, giữa cánh cửa đá đen và cánh cửa đá bằng ngọc cẩm thạch có một cái ao dài khoảng hai mươi thước. Ở giữa vốn nên có một cái cầu bắc qua, nhưng hai bên bờ bây giờ chỉ có hai cái trụ và mấy sợi xích sắt.
Ngô Lão Cẩu không tin Trương Ngọc Lân vì cứu Trương Khải Sơn mới chịu ở lại bên này, cây cầu sắt chắc chắn cũng không phải tự nhiên mà gãy, y bất động thanh sắc hỏi: “Sao cậu không qua kia cùng bọn họ?”
Trương Ngọc Lân nghe ra ý của Ngô Lão Cẩu, cũng biết bây giờ đừng nên gây chuyện với người của Lão Cửu Môn, lập tức cười nói: “Bởi vì tôi không muốn có kết cục giống như người kia.”
Ngô Lão Cẩu sửng sốt, hỏi: “Người kia?”
Trương Ngọc Lân thu dần nụ cười trên môi, nói: “Một người cùng chúng tôi đi qua bên đó. Nhìn thấy cái ao đen này? Sau đó nháy mắt hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869807/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.