Mẹ nàng phát hiện trên tay nàng đang cầm một túi như dạng túi bánh mà hỏi:" Túi gì kia, lại mua gì thế".
" À, cái này là Thư mua. Qua hỏi thăm mẹ, mà nhà đông quá không dám vào."
" Ơ cái con bé này, đã cất công đến đây thăm thì cứ vào đi còn ngại ngùng gù nữa. Sau nó tới thì cứ dắt vào bảo không cần ngại."
Nguyễn Yến Linh cười cười, nàng siết chặt lấy túi bánh tự dưng nàng muốn cô ở đây để cho cô nghe. Nàng gấp gáp tạm biệt mẹ mà phi lên tầng, cánh cửa phòng được mở ra, thì có một nhân vật đang nằm trên giường nàng không ai khác là thằng em trai của nàng, Nguyễn Tiến Long.
" Mày làm gì ở đây?"
" Chị, chị mua cái gì kia cho em ăn với."
Nguyễn Yến Linh đặt túi bánh lên bàn, hất cằm ý rất rõ. Nguyễn Tiến Long hiểu ngay ý chị mình.
Cậu phụng phịu ngồi dậy:" Nhưng mà phòng em con mấy bác ý độc chiếm hết rồi, chúng nó ồn lắm."
" Thế mày khác gì?".
" Em… chị mua gì thế em ăn với."
Nguyễn Yến Linh thở dài, nàng cũng không đuổi cu cậu ra ngoài nữa. Cứ như vậy Nguyễn Tiến Long biết điều ôm hộp bánh ngồi cuối giường xem điện thoại ăn bánh.
Nàng chưa vội thay quần áo hay tẩy trang, mà vội vàng mở điện thoại lên nhắn cho cô.
" Ban nãy mẹ tao bảo không phải ngại, lần sau tới thì cứ vào."
Hồi lâu, không có hồi âm nào được đáp lại, nàng buông điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3610483/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.