Đỗ Anh Thư đèo nàng trở về, lần này cô cảm thấy căng thẳng hơn lần đầu qua nhà nàng. Nơi này còn có cô, dì, chú, bác của nàng qua hỏi thăm.
Nhìn xe chật kín, tiếng ồn ào nói chuyện vui vẻ bên trong làm Đỗ Anh Thư chùng bước, cô rụt rè đưa túi quà cho Nguyễn Yến Linh.
" Cầm lấy, có gì cho tao gửi lời hỏi thăm tới bố mẹ mày, nào rảnh tao qua thăm hỏi."
" Thế mày định đi về à? Không vào à?"
Nguyễn Yến Linh nhận lấy túi quà, nàng ánh mắt chăm chăm lên người cô. Nàng có phần oán trách, hôm nào không tới lại chọn đúng hôm nay.
Nàng thầm chu chu mỏ, tay níu lấy cánh tay cô. Đỗ Anh Thư cười nhẹ, ánh mắt cô ôn nhu đến nao lòng, trong cái nắng chiều nhẹ nhà bà nàng trong ngõ, các nhà xung quanh đều đi vắng. Nhưng bên trong sân lại xe chật kín.
Tiếng vang ầm ra cả bên ngoài có thể nghe thấy rõ đám đàn ông đang ầm lên nói gì.
Đỗ Anh Thư quay ngang quay ngửa chắc chắn không có ai ở đây, cô nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng. Nguyễn Yến Linh ngạc nhiên, bất ngờ, lần đầu tiên cô chủ động nắm tay nàng, đôi con người của nàng mở to, ánh mắt sung sướng xen lẫn phấn khích, khóe miệng của nàng nhếch lên.
Đỗ Anh Thư:" Thì cuối tuần đi, tao được nghỉ thì qua chơi. Chứ giờ đông quá, cũng ngại."
Nguyễn Yến Linh gật gù đầu đồng ý, nếu nàng mà là cô chắc nàng cũng sẽ làm vậy, nàng vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3610482/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.