Nguyễn Yến Linh nước mắt ngưng chậm lại sau đó nàng mếu bên tai cô thút thít nói:"… Hức, hức tao thích… mày thật mà…"
Nàng ôm chặt lấy cổ cô, đầu chúi xuống cổ, nước mắt giàn dụa dính lên cổ áo cô ướt sũng một mảng lớn. Đỗ Anh Thư nghẹn ngào vỗ về nàng:" Ngoan, khóc xong thì chúng ta nói chuyện tiếp… tìm hướng giải quyết được không? Không làm người yêu thì… lại làm bạn được không?".
Lại quay trở về mối quan hệ cũ mà không kết quả sao? Nguyễn Yến Linh dùng hết sức lực lắc đầu, nàng yếu ớt bám víu lấy tất cả, nàng chỉ biết khóc lúc này quá khó hiểu cho một mối quan hệ. Tình yêu cấp 3 sẽ khác với tình yêu của người trưởng thành, người lớn sẽ luôn đòi hỏi hơn vì còn nghĩ đến tương lai mai sau, họ không có nhiều thời gian như hồi còn trẻ để làm quen bắt đầu tìm hiểu một người mới.
Đỗ Anh Thư tham lam quyến luyến cái ôm nàng. Nguyễn Yến Linh buồn bã, đôi mắt đỏ hoe, mái tóc hơi rối, sắc mặt chẳng mấy vui vẻ ngược lại sát khí đằng đằng lao về phía cô mà không nghĩ ngợi.
Nguyễn Yến Linh lớn tiếng, âm thanh chứa đựng vài phần nghẹn ngào chẳng chứa chút sát thương nào:" Tao ghét mày."
Đỗ Anh Thư cố tỏ ra thơ ơ, mặc kệ:" Ừ, ghét tao. Tốt cho cả hai."
Nguyễn Yến Linh ngứa mắt, nàng lấy cái gối trên giường ném tới phía cô:" Câm mồm, chẳng phát biểu được câu nào hay ho thì im lại."
Cô mặc kệ nàng ném mình, ánh mắt cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3610481/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.