Đỗ Anh Thư bĩu môi, cô nhớ là trên giường có để điều khiển quạt mà lại tìm không thấy, ánh mắt hướng ra chiếc gối chị cô đang kê sau lưng.
" Chị nhấc chiếc gối ra xem nào. Nhỡ nó che điều khiển của em thì sao?".
Vũ Minh Khuê ngồi thẳng dậy, nhấc tấm gối lên. Đúng là có một chiếc remote nhỏ đen, đằng sau thật, nàng ném lại cho cô. Đỗ Anh Thư nhanh bắt lấy liền bấm nút cho quay.
Vừa mới cho quay thì lại có người mở cửa đi vào phòng, bỗng Đỗ Anh Thư cùng Vũ Minh Khuê căng thẳng cả lên. Sợ là gọi đi rửa bát rồi.
Không, là Vũ Minh Đạt anh trai nàng đi vào. Ôi mẹ ơi, con người vô duyên này, sao có thể tồn tại trên trái đất này? Anh dáng người cao lớn gần m8, chiếc mũi cao thẳng đứng, ánh mắt sắc lẹm, tóc cắt kiểu ivi khá điển trai lai sáng sủa, làn da trắng hơn cả con gái.
Vũ Minh Khuê tức giận, ném chiếc gối về phía anh, giọng ngập tràn phẫn nộ:" Anh cút ra xem nào, vô duyên ấy vậy. Ngồi chắn hết quạt của người ta."
Nàng vừa nói, đưa chân ra đạp một cái sau lưng anh không nặng. Đỗ Anh Thư chống cằm nghiêng người:" Anh Đạt lùi ra đi, mọe có người yêu mà sống đểu như vậy chả mấy chốc nó bỏ cho."
" Còn hơn mày đéo có." Vũ Minh Đạt phản bác lại một câu khiến cô câm nín.
" Em…" Không phải là cô không có… mà chỉ là, … chưa đến lúc.
Vũ Minh Khuê bên cạnh nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3610484/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.