Đỗ Anh Thư thành thật đáp lại:" Nói rồi còn ngày hôm nay tao được nhìn thấy mày sao? Còn làm bạn với mày sao? Có khi lúc ấy nói ra mày lại đem tao đi kể cho đám bạn của mày làm trò cười. Vui sao? Giờ nói rồi đấy, mày có thể đi k… “Chát” một tiếng tát oan nghiệt xé tan bầu không khí u ám này.
Cô bàng hoàng, mặt nghiêng sang một bên trên má xuất hiện vết ngón tay in hằn đỏ bừng, cơn đau rát ập tới. Nguyễn Yến Linh hít thở thật sâu, nàng không ngờ cô lại nghĩ nàng như vậy, vừa hờn vừa tủi. Nàng đúng là có chuyện sẽ kể cho đám bạn nhưng không phải chuyện gì cũng kể. Nàng cắn răng nhìn vết đỏ trên má cô.
" Mày nghĩ tao là loại người tồi vậy à?".
Đỗ Anh Thư chưa kịp định hình lại, cô liếc nhìn đôi mắt biết cười ấy hôm nay đỏ mắt lần thứ hai, cô ngập ngừng ngậm ngùi nhận. Nguyễn Yến Linh túm lấy cổ áo cô bắt buộc cô phải nhìn nàng:" Tao là người, không phải là chó mà cái gì cũng sủa."
Đỗ Anh Thư hoảng loạn, cô bây giờ giống như một chú thỏ nhỏ bị con sói lớn nhăm nhe đe dọa. Nguyễn Yến Linh thở phảo buông cổ áo cô, tay đưa lên xoa bên má cô.
" Có đau không?".
Mới đầu Đỗ Anh Thư chưa thích ứng có chút né tránh sau mặc kệ nàng xoa. Cô dựa lưng vào tường nhắm mắt rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? Cô muốn chấm dứt chuyện này, nàng ỷ vào lòng cô làm cô muốn phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593361/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.