Cũng đúng, thời tiết thay đổi nằm dưới mặt đất cô cảm thấy lưng lạnh buốt, vội bế nàng lên giường. Nguyễn Yến Linh rơi vào giấc ngủ triền miên tuy vậy nàng vẫn cảm nhận được có gì đó đang tách nàng khỏi thứ ấm áp tạo cho nàng cảm giác an toàn. Nàng trong mơ hồ, vô thức đưa tay ôm chầm, Đỗ Anh Thư bối rối khi nàng ôm cổ mình, gương mặt nàng sát lại gần tầm mắt của cô, chóp mũi cô đụng phải trán nàng.
Đỗ Anh Thư không dám hít thở mạnh, một lần nữa có lẽ là lần thứ hai cô lén lút hôn lên trán nàng, nhỏ giọng:" Ngoan, ngủ đi. Tao ở đây, cạnh mày."
Một lời như vậy, Nguyễn Yến Linh liền thả tay ra. Đỗ Anh Thư an tâm thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt dính chặt trên người nàng, cẩn thận đắp chăn lên cho nàng tránh làm nàng tỉnh giấc.
Cô mở điện thoại lên nhắn cho sếp, sau đó vào phòng tắm chuẩn bị một chậu nước ấm nhỏ thêm chiếc khăn rửa mặt mới, bưng tới cạnh giường Đỗ Anh Thư ngồi xuống, vắt khô khăn nhẹ nhàng lau sạch những vết bẩn trên mặt nàng.
“Cháy rồi! Cháy rồi. Mọi người mau chạy ra khỏi nhà đi.” Tiếng hò hét, la lớn vang lên khắp nơi.
" Cháy rồi, cháy rồi. Mau dập lửa đi."
" Nhà tôi, trời ơi! Xin hãy cứu tôi."
" Mau gọi mấy nhà khác dậy không chết hết bây giờ."
" Dậy! Dậy nhanh, muốn chết không? Cháy đến nơi rồi."
" Chạy đi, cháy rồi. Khói quá tránh xa ra đám cháy ra."
" Mang nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593357/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.