Gần sáng trời trở gió đột ngột, từng tảng mây đen đan xếp ngổn ngang trên bầu trời rộng lớn, gió bắt đầu gào thét tại khu tập thể nhỏ, chật hẹp. Từng ngóc ngách, từng con ngõ nhỏ đều có gió cuốn cát bụi tới mù mịt. Khoảng 5 giờ sáng, trời vẫn còn khá tối, lại lác đác mấy hạt mưa khiến cho thời tiết chuyển biến trở nên se lạnh không ai muốn dậy lúc này.
" Cộc, cộc cộc cộc…" Tiếng gõ cửa vội vã, dồn dập được vang lên liên tục không có dấu hiệu dừng lại, Đỗ Anh Thư từ trong chăn ấm tỉnh giấc. Hai con mắt híp lại, lọ mọ dậy xem.
Cô nghe được là cửa phòng trọ mình, ai đến giờ này cơ chứ? Đỗ Anh Thư khó chịu, tiếng cửa làm cô cảm thấy khó chịu, mày khẽ chau lại.
Cô quát lên một tiếng:" Đây, ra ngay đừng đập nữa." Cứ đà như vậy sợ sẽ ảnh hưởng đến những phòng trọ xung quanh cứ tưởng đối phương bên ngoài sẽ dừng lại, ai ngờ lại thêm đập mạnh và nhanh hơn.
Đỗ Anh Thư mở chốt cửa, gió lạnh lùa vào, mấy hạt mưa nhỏ cũng hắt vào mặt cô khiến cô tỉnh táo đôi phần, áo cộc trên người không thể che gió khiến cô nổi da gà, vội ôm lấy cánh tay xoa xoa vì lạnh.
Trời tối mịt, ánh đèn đường bên ngoài hiu hắt, mắt cô mở to trong giây phút bối rối, trái tim như có cái gì đó bóp thắt vào.
Cửa mở rồi, ánh mắt nàng thất thần. Đưa một cánh tay lên có lẽ định sửa lại mái tóc nhưng rồi lại buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593356/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.