Nguyễn Yến Linh cười trấn an ngoại:" Con có chút chuyện, giờ trời cũng sáng rồi con phải qua công ty luôn. Có việc đột xuất gọi con tới xử lý, có gì chiều tối con qua. Mẹ con đang trong viện, ngoại có gì qua nói chuyện với mẹ con mấy câu."
" Mẹ bị làm sao mà vào viện?" Nhìn ngoại sốt sắng hỏi, nàng không trả lời luôn. Nguyễn Yến Linh nắm lấy tay ngoại, cười trìu mến:" Không bị làm sao ạ, ngoại cứ tới là biết. Nhà xảy ra chút chuyện thôi ạ. Vậy nha ngoại, giờ con đi luôn đây."
" Chú ý sức khỏe đấy, đừng làm việc quá sức."
" Con biết mà ngoại, ngoại yên tâm. Con đi đây, ngoại vào nghỉ ngơi đi."
" Đùng" tiếng sét lớn đánh tan của một khoảng trời, Nguyễn Yến Linh mở to mắt bật dậy, trong giấc mơ cháy nhà nàng quá lớn làm nàng giật mình. Nàng ngoái đầu lại nhìn ra ngoài cửa số được đóng kín nhưng bên tai nàng có thể nghe rõ thấy tiếng mưa rào lớn đánh mạnh xuống đất, trong nhà yên ắng đến lạ thường không thấy có bóng dáng người kia đâu.
Nàng mới đầu tỉnh dậy còn ngỡ đó là giấc mơ, đôi mắt quầng thâm chứa đầy sự mệt mỏi, kiệt quệ tinh thần. Chăn trên người vẫn hơi ấm bao quanh lấy thân nàng, mùi hương bạc hà mát lạnh còn quanh quẩn đâu đây.
Nguyễn Yến Linh đánh mắt lên đồng hồ đã 8 giờ sáng, ông trời như biết lòng người lúc này, mưa giống như trấn an lại tinh thần bất ổn của nàng. Nàng ngồi gọn một góc dựa lưng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593358/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.