“Mày muốn ăn gì?”.
Đỗ Anh Thư đưa mũ bảo hiểm cho nàng, Nguyễn Yến Linh nhận lấy, nàng trên người mặc quần bò sáng màu cùng áo sơ mi xanh kẻ trắng thêm một đôi giày thể thao màu trắng trông qua khá năng động, cô dự định trở nàng về nàng thay quần áo nhưng nàng từ chối. Quyết định mượn tạm đồ cô mặc rồi đi ăn sáng.
“Ăn phở nhưng mà ăn nhiều cũng chán.”
Nàng chẹp miệng than thở, cặp mắt đảo đều hai bên đường, các hàng quán bán đồ ăn sáng thẳng tắp nhau.
“Hay là canh cá. Lâu chưa có ăn.”
“Vậy cũng được, kia kìa đằng trước có quán, vào làm bát là ngon xong bữa sáng.”
Đỗ Anh Thư nhìn đường không có người đi qua mới lái sang, cô dắt xe gọn nàng vào gọi đồ trước. Quán nhỏ không quá lớn, kiểu quán cũ thường thấy bức tường màu nhạt, sơn bóng tróc treo tấm bảng đồ ăn.
Nàng đi vào cùng lúc có người đang đứng đó thanh toán, Nguyễn Yến Linh không quá để ý đến, nàng vẫn gọi món như bình thường bỗng nhiên bên tai truyền tới âm thanh nửa quen nửa lạ:" Linh."
“?”.
Đối phương là một nam thanh niên cao lớn, trẻ tuổi ăn mặc có phần thời trang sang trọng, nàng ngớ người quan sát hồi lâu. Gương mặt điển trai tươi tỉnh kia làm nàng đứng hình vài giây:" Ai vậy ạ?".
Nàng hỏi, nhìn đối phương rất quen mắt nhưng nàng lại chẳng thể nhớ ra bởi mối quan hệ xã hội đã quá lâu bị nàng lãng quên.
“Anh, anh Hùng đây.”
Nàng nhíu mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593345/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.