Một khúc gỗ nhỏ chặn ngay cổ họng cô khiến cô có chút khó thở, Đỗ Anh Thư mơ màng đưa tay muốn ném khúc gỗ đi nhưng vừa chạm vào phát hiện khúc gỗ này rất mềm, có độ đàn hồi, mát lạnh, một mùi hương hoa lan nhàn nhạt xông vào mũi cô.
Cô cố gắng cọ quậy thử, đôi mắt buồn ngủ ríu hết cả vào nhau, lại thứ khác như rơm chọc vào đầu mũi cô có chút ngứa ngáy, cô vuốt mặt. Không thể ngủ thêm được nữa, cơn gió yếu ớt từ quạt thổi tới không thể làm cô mát, Đỗ Anh Thư cảm giác như mồ hôi từ sau lưng ra tới dính nhớp khó chịu.
Đôi mắt mệt mỏi, mí mắt nặng trĩu dần hé mở, cả căn phòng chìm nửa trong bóng tối một chút ánh sáng bên ngoài chiếu vào như một làn sương bụi từ trên trần bay xuống, ánh nắng ấm áp ban sáng tạo thành một vệt cắt ngang trần nhà.
Đỗ Anh Thư khó thở, nặng nhọc cưỡng ép bản thân tỉnh giấc. Một bên tay sờ soạng xung quanh, lớp vải mịn, trơn mát mát ngay bên người, cô không nhớ chăn mình mua lại như vậy.
Cô quay đầu sang, đối diện là chiếc đầu nhỏ của nàng dúi vào hõm cổ cô chìm sâu trong giấc ngủ? Wtf? Cô hoang mang, ngơ ngác hồi lâu lại nhìn tới trên giường, chiếc quạt cô bật cho nàng vào tối qua vẫn còn chạy. Chăn phía trên nửa muốn rớt xuống đây, khoảng cách từ giường tới chiếu rất gần, căn bản nếu nàng ngã xuống đây đáng lẽ ra cô phải biết. Nhưng đêm hôm qua, cô ngủ rất ngon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593344/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.