Hoàng hôn buông xuống, ánh màu cam nhạt lan tỏa chút oi bức còn sót lại, gió mát bắt đầu thổi qua, cô vẫn luôn nhìn chằm chằm phía đối diện chờ đợi một bóng dáng quen thuộc. Như mọi hôm nàng vẫn một mình bước ra, hôm nay nàng ăn mặc khá mát mẻ áo sơ mi xanh ngọc vải lụa để hở một cúc không cài để lộ ra chiếc vòng bạc dây nhỏ được bày trí tinh tế loại dành cho phụ nữ.
Vòng tay! Não coi nhanh chóng đổi tần số, vội đánh mắt sang hai cổ tay nàng trống trơn.
“Sao lần nào tao cũng thấy mày đi ra một mình vậy? Đồng nghiệp đâu?”. Cô đưa mũ bảo hiểm cho nàng, ngồi lại trên xe.
Nguyễn Yến Linh:" Người ta đi xe thì phải xuống nhà xe chứ, tao không đi thì chả đi một mình."
Cô bên miệng trêu đùa:" Người thành công có lối đi riêng nhỉ?".
“Đúng vậy.”
Nàng đưa mắt liếc qua gương xe, khuôn mặt cô cùng với cái nắng màu cam nhẹ chan hòa trông khá hiền dịu:" Ê, ban nãy tao được tặng son đấy."
Sắc mặt cô thoáng cứng đờ:" Là ai tặng vậy?".
“Mày đoán xem.”
“Bạn trai tương lai hả?”.
" Vớ vẩn, đâu ra. Sếp cho, trước hay đi công tác là hay mua đồ được tặng thế là cho tao."
Cô nghe đến đây liền ngửi thấy mùi không ổn:" Mày không nghi ngờ à?"
“Nghi ngờ gì, trước đây toàn thế. Cho thì nhận thôi cứ kệ đi.”
Là cô nhạy cảm quá mức hay là sự thật. Đỗ Anh Thư luôn có cảm giác bản thân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593336/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.