Bữa cơm giải quyết nhanh chóng, cả hai rơi vào lúng túng đi dối diện trực tiếp. Cô nhanh trí đứng dậy rửa bát còn nàng giả vờ chăm chú xem điện thoại, góc phải màn hình điện thoại chiếc ốp lưng bị nàng cạy có dấu hiệu sẽ tòe ra.
Đỗ Anh Thư thở dài không thể như vậy mãi đành phải ngồi xuống, tay đưa ra sau đầu giả vờ xoa mái tóc hơi rối làm bầu không khí tự nhiên hơn:" Nói đi, muốn nói chuyện gì với tao mà phải lặn lội qua tận đây?".
“Khiếp, nói nghe quá rồi.”
“Thì… kệ tao, nói đi. Có chuyện gì?”
Nguyễn Yến Linh có phần ngượng ngùng, nàng ngồi thẳng lưng bờ môi hơi khép lại sau lấy lại dũng khí, chẳng phải chuyện yêu đương nhưng nhịp tim đập nhanh.
" Tao với mày làm bạn đi."
“??”
Cô hơi ngơ người, cười nhạt:" Tao với mày vẫn là bạn bình thường mà."
“Không phải.”
Nàng vội đưa tay lên gạt bỏ, nàng không biết nên giải thích thế nào, nàng với cô vẫn là bạn chỉ là bạn cũ, giờ chẳng còn Phan Trung Thành làm phiền, tất nhiên cô sẽ rời đi.
“Ý tao là, tao với mày chơi với nhau đi. Chứ thằng kia cũng không tới làm phiền tao nữa, mày lại không qua đón tao nữa…”
“Là mày muốn tao làm xe ôm cho mày.”
“Mẹ, đéo phải.” Nàng bực tức, dù nàng không giỏi biểu đạt ý của mình mà nàng biết cô đã hiểu ý nhưng cô lại cố tình giả ngây.
“Được rồi, tao hiểu rồi. Không trêu mày nữa.” Trái tim cô đạp mạnh, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593335/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.