Đoạn đường đi tới quảng trường bắt đầu đông xe, đèn đỏ chờ phải gần 1 phút, lề đường mọc lên những xe đẩy vỉa hè bán đồ ăn, cột đèn đường tỏa sáng cả con đường dài nhưng trên vỉa hè lại bị hàng cây thẳng tắp chỉa bóng râm ra. Nếu không để ý kĩ căn bản không phát hiện ra các quán ăn nhỏ. Đa số đều là boy phố tụ tập ở đây là chính, những con wave đủ màu tháo gương tấp gọn lại.
Quảng trường được chia làm hai sân rộng, một sân là dành cho khu giày trượt, có tượng vị lãnh tụ vĩ đại của nước Việt Nam cao khoảng 15m đang đứng giơ tay chào. Trên môi Bác nở nụ cười hòa ái, màn đêm tối buông xuống che dấu đi gương mặt hiền hậu. Chỉ còn thấy được những chiếc xe điện giàn ra, đèn led ở giày trượt phát sáng. Gần trăm người trên một cái sân cứ lo sợ sẽ va vào nhau.
Sân còn lại đáng lẽ là dành cho người đi bộ, đạp xích lô, mấy xe bán hàng rong, tô tượng, kem hay nước mía nhưng hôm nay chẳng có mấy, thưa thớt vài người đi bộ vòng quanh nhưng mấy xe ô tô vẫn tấp đầy ắp lề đường.
Trần Ngọc Anh:" Gì mà người ta mắc rạp vậy?"
Đỗ Anh Thư:" Tao không biết. Mày hỏi nhầm người phải không?".
Cô quanh năm suốt tháng cứ ru rú trong nhà hoặc tới công ty tư nhân làm gì biết tới mấy cái này.
“À, nhớ rồi. Tối qua tao lướt facebook thấy đăng gì mà. Lễ hội sách hay gì đấy.”
“Ồ, wao.” Cô hùa theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593337/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.