“Cháu là?“.
Đỗ Anh Thư lễ phép đáp lại:“Cháu là bạn của Linh ạ.”
“À vậy à. Cháu là con gái đúng không?“.
Người phụ nữ ánh mắt không rời khỏi người cô hỏi.
“Vâng, đúng ạ. Cháu là con gái.”
“Vậy à, trông cháu cá tính đấy.”
Đỗ Anh Thư ngượng ngùng gãi đầu, người phụ nữ chỉ tay vào trong nhà:“Cái Linh trong nhà ấy, cháu đợi lát để cô gọi nó ra cho. Cháu vào nhà cô chờ nó luôn”
“Dạ thôi, cháu ở ngoài chờ đi luôn ạ.”
Người phụ nữ rời đi, ánh mắt cô cũng thu hồi lại. Chờ không lâu nàng đi ra, cả người thanh tao, nhẹ nhàng từng bước chân, cử chỉ. Trên người là bộ công sở chín chắn, trưởng thành khác xa tối ngày hôm qua. Trang điểm nhẹ cũng làm nàng toát lên khí chất của một tiểu thư khuê các, trang nhã, nhã nhặn. Đỗ Anh Thư ngơ ra hồi lâu đến khu nàng vỗ vai chính mình, cô mới tỉnh lại. Ngại ngùng cùng xấu hổ quay mặt ra ngoài đường, Nguyễn Yến Linh đội xong mũ bảo hiểm hớn hở lên xe.
Đỗ Anh Thư bắt đầu lái xe rời đi.
“Mày biết ban nãy mẹ tao bảo mày giống một thằng con trai không?“.
Đỗ Anh Thư nhàn nhạt đáp lại: “Không bảo cũng biết. Mẹ mày nhìn tao xong kiểu nghi ngờ nhân sinh là tao cũng đoán được rồi.”
“Hahah, không khéo sau này khó lấy chồng con đấy“. Nàng nói xong liền khựng lại vài giây biết mình lỡ lời, nụ cười trên môi còn chưa kịp nở đã tàn.
Nguyễn Yến Linh hối hận khi nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593319/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.