Đỗ Anh Thư hỏi Nguyễn Phùng Ly:“Chị mua bún thịt nướng à?“.
Nguyễn Phùng Ly ngạc nhiên, cười hỏi lại:“Đúng rồi, thính thế. Thích ăn phải..?“.
Câu còn chưa dứt đã thấy Đỗ Anh Thư bịt lấy miệng chạy một mạch vào nhà vệ sinh với sắc mặt tái mét.
“Uệ” một tiếng lớn trong nhà vệ sinh vang lên.
Một thanh niên làm việc cùng đứng dậy ngó vào:“Chị Thư có em bé hả chị?“.
Nguyễn Phùng Ly nhìn hắn với ánh mắt chết chóc, nếu lát nữa mày mà có tai nạn thì cũng đừng có gọi chị cầu cứu, lúc đấy ai cũng điếc cả thôi!.
Mấy ngày yên bình cứ vậy trôi qua một cách êm đềm, sóng yên biển lặng nhiều lần như vậy khiến nàng hoài nghi có phải là tên kia đã bỏ qua nàng.
Gió mùa đông tràn về một cách bất ngờ mới còn ngày nào nắng nóng giờ lại quay sang gió lạnh, mạnh mẽ mà cuốn bay tất cả. Gió siết vô cùng như một dòng nước lớn muốn cuốn trôi mọi thứ đang cản đường nó. Ngoài đường chỉ còn ánh đèn vàng cam của xe lắt léo trong cái gió đầy cát bụi.
Đỗ Anh Thư hắt hơi một cái, cô dụi dụi chiếc mũi, cái mùa lạnh dễ cảm cúm này khiến cô tức giận, tuy không ghét vì cô thích lạnh nhưng đấy là khi được ở nhà chùm chăn còn ra đường thì tay cũng không dám thò ra ngoài, ghét vãi.
Trời mùa đông rất nhanh tối, cây cối hai bên đường héo queo, lá rụng gần hết. Dòng người lướt qua xô bồ, gió lạnh càn quét thổi tới lướt qua dù trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593320/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.