Trần Ngọc Anh hoàn toàn bừng tỉnh, đôi con ngươi mở to trừng lớn, hí ha hí hửng, vội bật dậy rời giường, loạng choạng, xiêu xiêu vẹo vẹo đi dép. Cuối cùng dép này xọ chân kia.
Nàng lúc này không quan tâm bên môi đã sớm nở một nụ cười biến chất, muốn kéo đến bên tai.
“Ôi bạn ơi, mình biết bạn yêu mình nhắm mà. Mình cũng vậy hí hí.”
Nàng vác theo cái bản mặt ngơ ngác chạy ra ngoài ngõ đã có một anh shipper đang đứng chờ đúng như lời cô nói.
Trần Ngọc Anh đi chậm lại hỏi:“Em chào anh, anh cho em hỏi, anh giao trà sữa ạ?“.
Anh shipper mặc áo khoác màu cam với logo của shopee. Trên đầu vẫn còn đội mũ bảo hiểm, đeo khẩu trang kín mít.
“Đúng rồi em, em là Trần Ngọc Anh phải không?“.
“Dạ, là em ạ.”
“À, em ơi đơn trà sữa của mình là 30 nghìn nhé.”
Nàng ngơ ra hồi lâu, hoài nghi sự đời hỏi lại:“Đơn này chưa được thanh toán trước ạ.”
“Chưa em ạ, người đặt bảo tới em trả tiền.”
“!!!“.
Trần Ngọc Anh chết lặng, đứng dưới cột điện có bóng đèn cũ kĩ, ánh sáng còn sót lại một chút chiếu lên người nàng. Anh shipper có thể thấy rõ người trước mắt nở nụ cười nhưng không phải là hạnh phúc khi trên trán đang nổi hắc tuyến, ẩn ẩn hiện hiện.
“Mẹ, sao trên đời lại có loại con người sống súc sinh, súc vật như vậy chứ. Thứ bạn tồi, chó má...”
Nàng phun ra một loại danh động từ để diễn tả bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593318/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.