"Ngày hôm đó, ta lại bối rối."
“Ngày hôm sau, vương gia lại hỏi ta, sinh ra làm người thì nên làm thế nào mới đúng?”
"Trước giờ ta luôn coi mình như một người chết."
"Cho nên, ta vẫn không thể trả lời."
“Đến ngày thứ ba, vương gia lại hỏi ta: Ta đã sống đến mười sáu tuổi ở trên thế gian này. Ngoài việc thời khäc chuẩn bị cho cái chết, ngoài mối hận không bao giờ quên ở trong lòng thì ta còn muốn làm gì nữa không?”
"Ta chưa nghĩ tới nên vẫn không trả lời được."
"Sau đó, vương gia lại hỏi, người mất để lại danh tiếng, chim nhạn bay qua để lại tiếng kêu. Ta đến thế gian này, có bao giờ nghĩ đến việc để lại thứ gì không?"
"Ta càng không thể trả lời."
"Ha ha ha..."
Không biết Tàng Nhất đang nghĩ tới cái gì, trên khuôn mặt nghiêm nghị của hắn ta hiện lên ý cười chưa ai từng thấy.
"Mấy ngày trước, vương gia lại bảo ta suy nghĩ ba vấn đề." "Vấn đề đầu tiên: Ta là ai?"
“Vấn đề thứ hai: Ta đến từ đâu?”
"Vấn đề thứ ba: Ta muốn đi đâu?"
"Lúc ấy ta chợt ngẩn người."
"Trong lúc nhất thời, có vô số câu hỏi xuất hiện trong đầu ta?
"Vì vậy, ta bắt đầu suy nghĩ." Lúc này. Hạ Thiên hoàn toàn không có sự phách lối của một
vương gia, hắn đùa giỡn nói: "Tàng Nhất suy nghĩ, ông trời cũng bật cười."
Tàng Nhất cũng cười. "Đúng vậy, ngày đó vương gia cũng nói như vậy."
Khóe môi Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396572/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.