Vũ Ngộ tỉnh lại rồi ngồi ngây ra trên giường, thằng bé nhớ việc nước mắt nước mũi của mình thấm ướt cả y phục của Tịch Linh, nhưng ít nhất người đó không ghét bỏ. Không biết trong mê mang thế nào, thằng bé bị bế đi rửa mặt ăn sáng, rồi lại bị bế đến Tỉnh đường ngồi nghe giảng.
Người giảng không phải ai khác mà là thiếu nữ hôm qua, dung nhan lấp lánh ngồi cực kì thoải mái,chân co chân duỗi không có một dịu dàng gì của nữ nhân... nhưng làm ai cũng thấy vui tai vui mắt.
Mà điều làm thằng bé ngạc nhiên chính là... có những đứa trẻ nhỏ tuổi đều ngồi nghiêm chỉnh yên lặng lắng nghe vọng nói mềm mại như suối chảy của thiếu nữ ngồi trên đó.
Cho đến hết buổi học, Vũ Ngộ vẫn ù ù cạc cạc đứng lên cùng với mọi người cúi chào nàng ta.
“ à... quên mất, Vũ Ngộ, chào mọi người đi, con là người mới phải biết lễ phép”
Hành lễ xong, Tịch Linh mới ngồi thẳng lưng giới thiệu với cậu nhóc.
“ Đây là Tỉnh đường dạy học của riêng Tử Anh điện, chỗ này cũng không phải lãnh cung không thể ra vào gì đó, muốn đi đâu thì đi, tuân theo quy định là được rồi”
Người mở cửa cho Vũ Ngộ hôm qua là người lớn nhất trong bọn họ - Lăng Chân, huynh ấy cạn lời nhìn Tịch Linh, đành phải tự mình giải thích với Vũ Ngộ:
“ Người tên Tịch Linh, chỗ này là Tử Anh điện, nơi này chứa chấp những người giống đệ. Vũ Ngộ đệ được vào đây vì sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-linh/2881710/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.