Hàng ngày nàng có đủ loại lười biếng và lạnh mặt dành cho chúng, bọn trẻ được rèn dũa được tinh tế và thấu cảm, dễ dàng nhận ra tấm lòng của người khác, chúng biết thứ gì tốt cho mình, biết quan sát, biết mềm dẻo và cứng cỏi đúng chỗ, biết ứng biến với nàng.
Hoàng đế à hoàng đế, ngươi cũng đã lớn... không còn là đứa bé bám ta ở Tử Anh điện năm xưa, bây giờ cũng biết tính kế lên ta rồi.
Tịch Linh từng nói không muốn tham tranh, nhưng nàng vô tình bồi dưỡng quân vương Cách Tinh, bây giờ lại trong vô thức mềm lòng trước đứa trẻ năm xưa, vô thanh vô tức trở thành đế sư điện Tử Anh trong thầm lặng, bồi dưỡng trọng thần Lăng Chân phò trợ cho trữ vương Vũ Ngộ, còn thêm cả một đám hoàng tử hoàng tôn trung thành với quốc gia cho ngươi.
Cách Tinh triệt hạ mẹ của thằng bé, để cô ta tự hủy hoại mình, giết chết tâm ý của Vũ Ngộ, hướng đầu sóng ngọn gió với đứa bé nhỏ tuổi thông minh này rồi đẩy đến nó nàng.
Đúng là học trò của nàng... lớn thật rồi cơ đấy.
Nhưng suy cho cùng, đế sư vô tình như nàng trước tiên vẫn phải dỗ dành mấy đứa bé này dừng sụt sùi trước
đã.
“ Dù gì cũng là lớn, khóc khóc gì cơ chứ?”
Lăng Chân mỉm cười đưa cái khăn ra để nàng lau nước mắt cho bọn trẻ, người vẫn thực sự thương bọn họ ngay cả khi biết mình bị Cách Tinh lừa gạt...
Lăng Chân từ 5 tuổiđã ở đây, trên dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-linh/2881708/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.