Hoắc Quân Nghị trao vào tay Tô Ý Hoan bó sen bách diệp đang nở rộ tỏa hương thơm ngát, cô vui vẻ đón lấy, ôm vào lòng rồi hít một hơi thật sâu.
Thực ra rất ít người biết loài hoa Tô Ý Hoan thích nhất là sen bách diệp, năm xưa ở trong trại cải tạo, đằng sau sân vận động là một cái hồ lớn, có một năm quản ngục đã lẫn lộn rất nhiều hạt giống hoa về, trao cho mỗi một tù nhân một chậu đá nhỏ, một ít bùn hoặc đất và hạt giống hoa để tự trồng. Chuỗi ngày tháng tẻ nhạt trong tù của Tô Ý Hoan cũng có thêm ý nghĩa khi mỗi ngày hồi hộp chờ hoa nở, vắt óc suy đoán xem cuối cùng loài hoa nào sẽ nở ra.
Cuối cùng, chậu hoa của cô nở ra một cặp sen bách diệp.
Cũng chính vào đêm hoa nở năm đó, Tô Ý Hoan đã gặp Hoắc Quân Nghị. Anh được chuyển từ nơi khác tới để hướng dẫn và khảo hạch năng lực nghiệp vụ của quản ngục nơi đây. Hai người gặp nhau ngay trên bờ hồ, nơi Tô Ý Hoan lỡ để quên chậu hoa sen bách diệp của mình.
Kể từ khi Hoắc Quân Nghị xuất hiện, dù ít dù nhiều cuộc sống của cô cũng dễ thở hơn, ví dụ như được chuyển sang một phòng giam ít người hơn, bạn cùng phòng không phải trộm cắp thì cũng là nghiện đánh bạc, họ không giống như phòng giam cũ sẽ lấy kim ra đâm vào người cô hết lần này đến lẩn khác để thỏa mãn sở thích biến thái của mình, cũng sẽ không dậy lúc nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-truy-the-troi-buoc-em-ben-minh/3076540/chuong-67.html