Em có khó chịu đến mấy tôi cũng không giúp em đâu!
Cửu Châu phun ra một câu lạnh lùng. Hắn nghĩ rằng cô chỉ đang giả vờ để hắn mủi lòng. Vào thời khắc Triệu Gia Hân từ chối lời đề nghị của Cửu Châu, hắn đã tự nhủ sẽ không bao giờ vì một cái nhăn trên mặt cô mà tha thứ cho cô nữa. Theo suy nghĩ của hắn là vậy, nhưng hắn đâu có biết, nổi đau biểu hiện trên mặt cô hiện tại là thật.
Cả người bị trói chặt, Triệu Gia Hân chỉ có thể ngồi yên đấy mà chịu cơn đau. Cô cúi đầu, mái tóc ngắn rũ xuống che khuất khuôn mặt trắng bệch.
- Tôi... Tôi khó chịu quá! Cửu Châu...
Triệu Gia Hân gần như đã mất hết ý thức, nhịp thở không đều, ngứa ran, xung quanh miệng và cổ họng, cơ thể liên tục cọ sát vào ghế và dây thừng mà da thịt nổi lên sưng vù.
Cuối cùng, không thể chịu được nữa, Triệu Gia Hân mệt mỏi ngất lịm đi.
- Triệu Gia Hân, Triệu Gia Hân? Em đừng giả vờ nữa.
Cảm thấy có điều gì đó không ổn, Cửu Châu bấm bụng vỗ vai cô vài cái. Nhưng cổ Triệu Gia Hân vẫn gục xuống, không đáp lời hắn.
- Triệu Gia Hân! Gia Hân. Gia Hân! Em bị làm sao vậy?
Khi hắn ngồi xuống đã thấy mắt cô đã nhắm chặt từ khi nào. Cả khuôn mặt tái nhợt như một cái xác không hồn. Khuôn mặt này so với vẻ mặt ban nãy tuyệt đối không phải là diễn. Lúc này, Cửu Châu mới sực tỉnh, ý thức được những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-sung-the-thinh-tiet-che/2924038/chuong-104.html