Nếu hôm nay không ăn hết đồ ăn thì đừng hòng đi khỏi đây!
- Đã nói tôi không ăn rồi, anh không nghe sao? Nếu muốn bắt tôi ăn thì anh cút ra chỗ khác mau lên! Nhìn thấy mặt anh tôi đã chán ghét tới tận cổ rồi. Sao tôi có thể ngồi ăn ngon lành bên cạnh kẻ tôi ghét chứ? Có lẽ tôi sẽ chết vì nghẹn mất.
Triệu Gia Hân không giãy giụa nữa mà mở điệu cười mỉa mai để khiêu khích hắn, triệu Gia Hân không giống Cửu Châu, hắn tuy đối đãi không tốt nhưng thực lòng yêu cô, Triệu Gia Hân cũng thật lòng, nhưng là thật lòng ghét hắn.
- Ngồi im!
Hắn gằn giọng, ánh mắt hiện lên vài phần hung ác. Cửu Châu chỉ hận không thể xẻ cái miệng nhỏ của cô ra từng trăm mảnh. Bởi cái miệng nhỏ đó của cô thốt lên lời nào đều như đâm vào tim hắn. Rõ ràng cô biết, hắn yêu cô, chiều chuộng cô nên mới cố ý nói những lời tuyệt tình đó.
Cửu Châu xúc một thìa cơm, trộn thêm một miếng tôm hùm đã cắt sẵn đưa ra trước mặt cô.
- Ăn đi!
Môi cô mím chặt, mặt đanh lại, khỏi thèm trả lời hắn.
- Có ăn không hay muốn để tôi bón?
Lần đầu tiên trong đời hắn bón cơm cho một người, chuyện này đã vượt quá giới hạn rồi. Cô có phúc mà không biết hưởng, hắn còn phải năn nỉ cô ăn nữa, thật là nực cười!
- Triệu Gia Hân, em đừng cứng đầu nữa! Mở cái miệng của em ra, nếu không tôi sẽ không nhượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-sung-the-thinh-tiet-che/2924040/chuong-103.html