Tôi hỏi cậu đó. Hai người có mối quan hệ gì.
- Bác sĩ muốn gì thì cứ nói thẳng! Xin đừng vòng vo.
Được, tôi nói cho cậu biết.
Bà ấy đưa ra một tờ giấy xét nghiệm giơ lên trước mặt Cửu Châu:
- Cậu nói cô ấy là vợ sắp cưới của cậu, làm sao tôi mà tin được chứ. Đến cả chuyện cô ấy bị dị ứng nặng với đậu phộng mà cậu cũng không biết thì đừng nói là chồng sắp cưới, cả bạn trai cậu cũng không có tư cách làm.
Vừa nói, bác sĩ vừa dí giấy vào người Cửu Châu. Mấy y tá, bác sĩ đứng bên cạnh thấy mà kinh hồn khiếp vía. Một nữ y tá trẻ tuổi còn nhắc nhẹ bà:
- Cô Trần, cô không nên quá xúc động. Vị này là...
Nhưng còn chưa nói được hết câu, vị bác sĩ họ Trần kia đã gắt lên.
- Tôi không quan tâm cậu ta là ai, đã đến đây rồi thì dù là ai đi nữa cũng phải nghe lời bác sĩ.
Có lẽ Cửu Châu không đủ sức để quan tâm những chuyện ngoài kia, hai tay hắn run run cầm tờ giấy xét nghiệm. Một dòng chữ đỏ chót làm cho hắn đau mắt: Sốc phản vệ.
Một cơn gió thổi qua, sống lưng hắn lạnh buốt.
Sốc phản vệ.
Cái tên này rất quen, hình như hắn đã từng nghe ở đâu đó. Cửu Châu nheo mắt, cố lục lại trí nhớ xem rốt cục đã nghe tên căn bệnh này ở đâu.
Dòng kí ức chạy qua như một cuốn băng tua chậm trong đầu hắn.
A!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-sung-the-thinh-tiet-che/2924037/chuong-105.html