“Chủ tịch Tô có lẽ biết rõ thực lực của tập đoàn Phương Hưng. Kể cả chúng ta hợp sức thì tính khả thi khi mua được tập đoàn Phương Hưng vẫn rất nhỏ.”
Trong câu lạc bộ thể dục thể thao Quốc tế Hồng Cốc, sau khi định thần lại từ lời đề nghị hỗ trợ mua lại tập đoàn Phương Hưng của Tô Thanh Lam, Mộ San San lắc đầu rồi chậm rãi nói.
Không phải Mộ San San chưa chiến đã muốn lui, cũng không phải cô cố ý làm nản lòng Tô Thanh Lam. Cô chỉ đang thuật lại một sự thật khách quan.
Mâu thuẫn giữa tập đoàn Mộ Thị và tập đoàn Phương Hưng xảy ra đã lâu, vả lại không có dấu hiệu hòa hoãn. Cũng không dễ gì mà chủ tịch tập đoàn Hồng Cốc Tô Thanh Lam mới ra tay với tập đoàn Phương Hưng.
Về việc này, Mộ San San đương nhiên sẽ giơ hai tay hưởng ứng. Cho dù là phải trả cái giá gì thì Mộ San San cũng không tiếc.
Mặc dù thực lực của tập đoàn Hồng Cốc và tập đoàn Phương Hưng còn cách nhau xa, kể cả có thêm tập đoàn Mộ Thị cũng vẫn chưa với được tới tầm của tập đoàn Phương Hưng.
Giống như tài năng kinh doanh thiên bẩm đáng gờm, không thể dùng giá trị cụ thể để ước lượng của Mộ San San, trong giới kinh doanh thành phố Trung Hải, thậm chí là trong cả giới kinh doanh nữ ở thành phố Trung Hải thì tiếng tăm của Tô Thanh Lam cũng không thể dùng giá trị cụ thể để ước lượng được.
Thậm chí có thể nói Tô Thanh Lam không cần phải trả một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710594/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.