“Chồng sếp Mộ thật thú vị.” Tầng thượng câu lạc bộ thể dục thể thao Quốc tế Hồng Cốc. Thấy Lâm Phi phải ra ngoài vì một câu “làm việc nghiêm túc” của Mộ San San, Tô Thanh Lam nói như suy ngẫm. “Chủ tịch Tô chê cười rồi.” Mộ San San, người có tâm lý vững vàng nhờ rèn giũa trên thương trường nhiều năm không hay biết chuyện tình một đêm giữa Lâm Phi và Tô Thanh Lam. Cô chỉ nghe lời Tô Thanh Lam nói, nghĩ tới lệnh cấm cửa của các khách sạn dành cho Lâm Phi và biểu hiện của hắn đã không khỏi cảm thấy mất mặt thay cho gã chồng hời. Suy cho cùng, Mộ San San làm mặt lạnh lùng, thậm chí không tiếc lấy công việc ra áp chế hắn, đuổi hắn ra ngoài không hoàn toàn vì cô coi trọng cơ hội hợp tác mà tập đoàn Hồng Cốc mang lại cho Mộ Thị. Thân phận chủ tịch tập đoàn Hồng Cốc của Tô Thanh Lam quả thực đáng để Mộ San San coi trọng, thậm chí cô còn cho rằng, chuyện Tô Thanh Lam muốn bàn bạc với cô tám chín phần liên quan tới bí mật kinh doanh nào đó. Tuy vậy, Lâm Phi cũng là người chồng hợp pháp của cô, nói trắng ra, tập đoàn Mộ Thị cũng có phần của Lâm Phi. Bí mật lớn đến mấy, Mộ San San cũng không nhất thiết phải bắt Lâm Phi tránh mặt. Thậm chí, không chỉ một lần, Mộ San San muốn khơi dậy chí tiến thủ của hắn. Nếu như Lâm Phi thực sự hứng thú với bí mật kinh doanh, chắc chắn Mộ San San cũng bằng lòng đưa Lâm Phi tới tham dự các cuộc đàm phán thương mại trong nội bộ tập đoàn Mộ Thị và Mộ Thị với các công ty khác. Nhưng vấn đề ở chỗ, tính lười biếng và vô sỉ của Lâm Phi khiến Mộ San San nhận ra, khả năng cải tạo gã chồng hờ này thành một nhà kinh doanh thành công gần như bằng không, thậm chí, có thể nói là một hy vọng xa xỉ. Vì hiểu rõ tính hắn, Tô Thanh Lam lại tỏ ý muốn nói chuyện riêng nên Mộ San San cũng không giữ Lâm Phi lại nữa. Cứ đuổi quách ra ngoài cho xong chuyện. ............... “Không biết sếp Mộ có nghe nói, sau khi Phương Văn Hi thua mất Mỹ Thực Lâm, tình hình tập đoàn Phương Hưng không ổn lắm.” Mặc dù trong lòng bất mãn với Lâm Phi nhưng dù gì Tô Thanh Lam cũng là chủ tịch của tập đoàn Hồng Cốc. Cô đuổi Lâm Phi ra ngoài không phải vì muốn nói xấu hắn với Mộ San San mà thực sự có chuyện muốn bàn với Mộ San San. Ban đầu, khi nghe Rozalia, huấn luyện viên yoga chuyên môn của Mộ San San nói cô đang ở câu lạc bộ, Tô Thanh Lam không hề biết chồng sếp Mộ chính là Lâm Phi, kẻ từng có chuyện tình một đêm với cô. Mặc dù sau đó, cô nhiều lần làm khó Lâm Phi nhưng rõ ràng mục đích Tô Thanh Lam xuống dưới mời Mộ San San không phải là vậy. Sự xuất hiện của Lâm Phi chỉ có thể xem là một bất ngờ đối với Tô Thanh Lam. Người chủ tịch Tô thực sự muốn tìm là tổng giám đốc Mộ. “Đúng là có nghe qua, nói ra tôi còn phải chúc mừng chủ tịch Tô nữa.” Dù gì đi nữa cô cũng quen biết Tô Thanh Lam từ lâu. Ngay từ khi Tô Thanh Lam đi xuống tìm cô, Mộ San San đã biết Tô Thanh Lam muốn bàn chuyện công việc hoặc hợp tác với cô. Sau một hồi thầm cân nhắc về tập đoàn Hồng Cốc, Mộ San San cũng không quá ngạc nhiên khi Tô Thanh Lam đột nhiên nhắc tới Phương Hưng. Nếu như Tô Thanh Lam chỉ chọc ghẹo Lâm Phi mà không nhắc gì tới chuyện hợp tác kinh doanh, Mộ San San mới thấy lạ. Dù gì xét về tính chất công việc, cô và Tô Thanh Lam đều là doanh nhân. “Ồ, sếp Mộ cho hỏi chúc mừng vì điều gì?” “Theo tôi được biết, quý công ty và tập đoàn Phương Hưng có cạnh tranh lẫn nhau trên lĩnh vực kinh doanh khách sạn nhà hàng. Tình hình Phương Hưng không ổn không phải là một tin tốt với chủ tịch Tô sao.” “Sếp Mộ chê cười rồi, nếu nói cạnh tranh thì cũng là quý công ty cạnh tranh với tập đoàn Phương Hưng nhiều hơn. Người phải chúc mừng là tôi mới đúng.” “Vậy thì...cũng vui rồi.” “Vậy thì phải xem, sếp Mộ có chịu hợp tác với chúng tôi không.” “Không biết chủ tịch Tô định hợp tác như thế nào?” “Theo tôi được biết, hình như sếp Mộ định thu mua cổ phần lưu động của Phương Hưng?” Tô Thanh Lam nói tới đây, Mộ San San mới thực sự cảm thấy kinh ngạc nhưng cũng chỉ một chút mà thôi. Nhiều năm lăn lộn trên thương trường đã mài giũa cho cô một tâm lý vững vàng. Cho dù cô ngạc nhiên trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn không để lộ sơ hở, thậm chí còn lạnh lùng nghiêm nghị hơn. “Tôi không biết từ đâu mà chủ tịch Tô biết được tin tôi đang thu mua cổ phần lưu động của Phương Hưng. Tôi chỉ có thể nói, tôi rất có hứng thú với tập đoàn này. Chỉ là...tôi không có nhiều tiền như vậy.” “Qui mô của tập đoàn Phương Hưng thực sự rất lớn, với sức của một mình Mộ Thị rất khó có thể thu mua Phương Hưng. Nhưng nếu như tôi đồng ý giúp sếp Mộ một tay thì sao?” Tô Thanh Lam vừa nói xong, tầng thượng câu lạc bộ dường như cũng vì vậy mà trở nên im ắng. Ngay cả sếp Mộ lạnh lùng ngày thường cũng phải giật mình trong giây lát. Không phải tâm lý của Mộ San San không vững mà thực sự những lời Tô Thanh Lam nói hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô. Có thể nói những câu này vô tình đã nói hộ dã tâm trong sâu thẳm trái tim Mộ San San. Không sai, chính là dã tâm, loại dã tâm dính một chút thù riêng! Cũng giống như Mộ San San nói, cô rất có hứng thú với tập đoàn Phương Hưng. Kiểu hứng thú này không chỉ đơn thuần là thu mua cổ phần lưu động của Phương Hưng trên thị trường. Thứ Mộ San San coi trọng thực sự chính là cả tập đoàn Phương Hưng! Mộ Thị và Phương Hưng đều là tập đoàn nổi tiếng của thành phố Trung Hải. Mặc dù hai bên từng hợp tác nhưng phần lớn vẫn cạnh tranh lẫn nhau. Đặc biệt là khi sự phát triển nhanh chóng của Mộ Thị dưới sự lãnh đạo của Mộ San San đã đe dọa nghiêm trọng tới lợi ích của tập đoàn Phương Hưng ở một khía cạnh nào đó. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao biết rõ Mộ San San đã kết hôn với Lâm Phi, Phương Văn Hi vẫn hống hách thu mua Mỹ Thực Lâm, nhằm tấn công tập đoàn Mộ Thị. Nói đơn giản, tập đoàn Phương Hưng không muốn Mộ Thị tiếp tục phát triển. Trong khi đó Mộ San San là tổng giám đốc của Mộ Thị, công việc của cô là lãnh đạo Mộ Thị phát triển đi lên. Cũng chính vì vậy, mâu thuẫn nảy sinh. Cách duy nhất giải quyết mâu thuẫn là một trong hai tập đoàn phải sụp đổ. Vì chống phá Mộ Thị, Phương Văn Hi không tiếc thu mua Mỹ Thực Lâm, dùng đủ mọi cách tấn công Mộ Thị. Trong khi đó Mộ San San chọn cách nuốt chửng Phương Hưng, từng bước giải quyết mâu thuẫn, phát triển Mộ Thị lớn mạnh! Chỉ là giống như Mộ San San nói, cô không có nhiều tiền để thực hiện giấc mơ này. Vì vậy cô chỉ có thể mua lại từng chút từng chút cổ phần lưu động của tập đoàn Phương Hưng, tích tiểu thành đại, từng bước hạ bệ Phương Hưng. Cách làm này của cô có thể duy trì tình hình phát triển ổn định của Mộ Thị nhưng khuyết điểm duy nhất chính là quá mất thời gian. Tính ra cũng cần đến...hai năm! Nhưng bây giờ Tô Thanh Lam lại chủ động đòi giúp một tay nên Mộ San San mới không khỏi kinh ngạc. Bởi vì nếu như Tô Thanh Lam thực sự có thể hợp tác với cô cùng ra tay với tập đoàn Phương Hưng, với thực lực hai tập đoàn Hồng Cốc và Mộ Thị, thời gian Mộ San San thực hiện được mơ ước sẽ rút ngắn rất nhiều. Không cần tới hai năm, chỉ cần mấy tuần, thậm chí...mấy ngày.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]