Biệt thự Lệ Thủy, trước cửa phòng ngủ của Mộ San San.
“Vợ yêu San San của anh, tục ngữ nói rất hay, vợ chồng đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hòa, cũng một đêm rồi, cho dù em có tức giận, bây giờ cũng nên nguôi ngoai rồi chứ.”
Một phút, năm phút trôi qua cũng không có phản ứng gì...
“Vợ à, em mở cửa ra, có gì chúng ta từ từ nói, em cho anh vào đi.”
Một phút, năm phút trôi qua, không có phản ứng gì...
“Mộ San San, anh là chồng của em, nói em một hai câu thì đã làm sao, mau mở cửa ra cho anh!”
Một phút, rồi năm phút lại trôi qua, không có tiếng đáp lại...
“Mộ San San, anh cảnh cáo em, còn không mở cửa có tin anh bỏ em!”
Lâm Phi vừa nói dứt lời, kẹt một tiếng, cánh cửa liền mở ra.
“Anh muốn bỏ tôi?!”
Mộ San San đứng trước mặt Lâm Phi với gương mặt xinh đẹp, tư thế trang nhã, đôi mắt sưng lên, lạnh lùng nhìn hắn.
“Ai nói chứ, bảo nó ra đây xem anh có xé rách mồm nó ra không. Rõ ràng là muốn chia rẽ quan hệ vợ chồng mình mà!”
Lâm Phi nói rất chân thành, chân thành tới mức Mộ San San nghe xong liền ngẩn người.
Nhân lúc Mộ San San còn chưa kịp phản ứng, Lâm Phi vòng qua người cô đi vào phòng ngủ.
“Ra ngoài!”
Sau khi tỉnh táo lại, Mộ San San liền lên tiếng đuổi Lâm Phi ra khỏi phòng.
Lâm Phi quay người lại nhìn Mộ San San chớp mắt tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710456/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.