Sáng ngày hôm sau, khi Lâm Phi vừa bước ra khỏi căn phòng mà hắn thuê ở thành phố Trung Hải.
“Anh Lâm, anh nghỉ đi, để em cho.” Mạnh Tuyết Nhi dậy thấy Lâm Phi đang lọ mọ trong bếp, một cô gái ngây thơ như cô thì sẽ nghĩ ngay đến Lâm Phi đang nấu cơm.
“Không cần đâu, anh làm nhanh là xong thôi. Tuyết Nhi, em đi rửa mặt đi, rửa xong mặt ra là hai anh em mình có thể ăn được rồi.” Hiếm khi mới về nhà một lần nên Lâm Phi rất vui vẻ nấu bữa sáng cho Mạnh Tuyết Nhi.
Mạnh Tuyết Nhi từ trước tới nay không bao giờ biết từ chối là gì nên đương nhiên không ngoan cố. Sau khi nghe Lâm Phi nói vậy, cô liền đi rửa mặt.
“Chị Ninh, chị Ninh, dậy ăn sáng.” Mạnh Tuyết Nhi rửa mặt xong, không quên rằng trong căn phòng trọ còn có một người thứ ba nữa. Cô sải bước tới căn phòng của Lâm Phi gõ cửa gọi Ninh Kỳ dậy.
“Tuyết Nhi, em không cần quan tâm tới cô ta, đến đây ăn sáng đi.” Thấy Mạnh Tuyết Nhi gõ cửa gọi Ninh Kỳ, Lâm Phi liền gọi cô bé quay lại bàn ăn.
“Anh, anh Lâm, anh làm vậy là không được.” Mạnh Tuyết Nhi từ từ đi lại phía bàn ăn, cô bé chớp mắt liếc trộm nhìn Lâm Phi mấy cái rồi cuối cùng cũng lấy hết dũng khí nói với Lâm Phi câu này.
“Hả?” Lâm Phi ngạc nhiên. Hắn quen biết Mạnh Tuyết Nhi lâu như vậy rồi, từ trước đến nay cô bé chưa bao giờ nói với hắn câu nào như vậy. Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710452/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.