“Anh ra ngoài.”
Trong phòng ngủ của Mộ San San, tầng hai biệt thự Lệ Thủy, Lâm Phi vinh hạnh được Mộ San San đuổi ra ngoài lần thứ hai.
“Vợ à, chúng ta đừng như vậy mà.”
Khi nãy Lâm Phi còn định nhân cơ hội Mộ San San cảm động, tiếp tục tấn công giải quyết triệt để mâu thuẫn với Mộ San San, bây giờ đã khó chịu ra mặt.
Không phải sao, Lâm Phi tự thấy rằng lời xin lỗi của hắn đã phát huy tác dụng, Mộ San San cũng đã rung động rồi, nhưng vừa chớp mắt, cô lại định đuổi hắn ra ngoài.
Cảm giác rơi từ thiên đường xuống địa ngục như thế này, ngay cả đàn ông cũng không ai thích.
Cũng may người đó là Mộ San San, nếu như là người phụ nữ khác dám đối xử với hắn như vậy, chắc chắn Lâm Phi sẽ khiến cô ta hiểu ra lật mặt nhanh hơn lật sách phải trả cái giá gì.
Thực tế, nếu như không phải vì giúp Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn vào Mộ Thị làm việc mà chọc ghẹo Mộ San San, chắc chắn lúc này Lâm Phi đã xử cô theo gia pháp.
Mặc dù Mộ San San là vợ hợp pháp của hắn nhưng hai người chưa từng ngủ chung. Chưa từng ngủ chung mà lại dám đối xử với hắn như vậy, nếu như ngày nào đó là vợ chồng thực sự rồi, không biết còn khủng khiếp tới mức nào.
Nghĩ vậy, Lâm Phi chuẩn bị làm căng bắt Mộ San San phải phục tùng.
Trong khi Lâm Phi chuẩn bị ra tay thì Mộ San San lại lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710457/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.