“Mẹ kiếp, cô tuổi chó à!”
Lâm Phi đang cảm nhận cặp mông căng tròn ngạo nghễ của Trần Kỳ thì cổ hắn đau điếng. Hắn vội vàng thu tay lại vịn lên vai Trần Kỳ rồi vội vàng giải thoát cái cổ khỏi đôi môi mềm mại của cô ta.
“Con mẹ cô nữa, rốt cuộc cô ả họ Trần cô muốn làm gì?!”
Dấu răng môi trên môi dưới còn chưa mờ hẳn, giờ trên cổ còn thêm hai vết hằn. Trong vòng một ngày liên tiếp bị hai cô gái cắn, Lâm Phi cũng điên luôn.
Trần Kỳ không nói, gương mặt xinh đẹp vừa thẹn vừa giận hằm hằm nhìn Lâm Phi. Nếu như Lâm Phi không giữ lấy vai cô, sợ rằng cô đã cắn thêm cho Lâm Phi một cái.
“Thích cắn phải không, tốt thôi, tôi cắn với cô, đừng tưởng mỗi con gái mấy người biết cắn.”
Lâm Phi nhìn dáng vẻ quật cường kích động của Trần Kỳ, Lâm Phi vừa tức giận vừa hết cách, ngay cả món nợ Lăng Vi Vi cắn hắn cũng tính hết lên người Trần Kỳ.
Lâm Phi vừa dứt lời, Trần Kỳ liền cảm thấy không ổn, nhất là khi nhìn thấy ánh mắt xâm lược của Lâm Phi, cảm giác bất an của Trần Kỳ đột nhiên đạt tới đỉnh điểm.
Trần Kỳ ngay lập tức nghĩ ngay tới chuyện thoát khỏi tay Lâm Phi nhưng khổ nỗi Lâm Phi bị cô chọc khó chịu một bụng, đâu để cô rời khỏi dễ dàng như vậy chứ.
Lâm Phi giữ chặt lấy bờ vai mượt mà của Trần Kỳ, hắn cúi đầu cắn xuống ngọn núi đầy đặn kia của cô ta.
Giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710083/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.