Tìm được đường sống trong chỗ chết, trong lòng tự nhiên sẽ có cảm giác khác biệt. Lão phu nhân, Thẩm Hồng, Hải Đông Thanh, Thẩm Phúc nhìn thấy Tiết vương gia cứu tôi và Minh Nguyệt Hân Nhi ra, rối rít vây quanh hỏi vết thương của tôi.
Tôi gắng gượng cười nói: “Cửu Dung vẫn ổn, đều nhờ ơn cứu mạng của Tiết vương gia, nếu không thì chỉ e hiện giờ Cửu Dung đã không còn ở đây nói chuyện nữa rồi”.
Tiết vương gia vội vàng kêu lên: “Cửu Dung cô nương, chuyện đến bây giờ rồi mà cô còn nói thế để làm gì? Việc khẩn cấp trước mắt là phải tìm đại phu xem vết thương của cô thế nào mới phải. Hải thống lĩnh…”.
Hải Đông Thanh tiến lại gần, hành lễ nói: “Vương gia, có thuộc hạ!”.
“Ngươi mau chóng cử người đi mời đại phu giỏi nhất ở phủ Thiên Tân này cho Cửu Dung cô nương, sau đó phái người đi điều tra rõ ràng, sát thủ vừa rồi rốt cục là thế nào?”, Tiết vương gia ra lệnh.
“Vâng, thuộc hạ tuân mệnh.” Hải Đông Thanh lĩnh mệnh ra đi.Chẳng bao lâu sau, đại phu đã được mời đến.
Đại phu xem qua vết thương của tôi, nói: “Cũng may không có gì đáng ngại, may mà không tổn thương đến gân cốt, bằng không, chân của cô nương này sẽ tàn phế mất”. Đại phu kia lấy thuốc, Minh Nguyệt Hân Nhi bôi vào cho tôi. Ông ta lại lấy ra một ít thuốc nữa, nói: “Cứ sắc thuốc theo toa này, phòng ngừa miệng vết thương nhiễm trùng. Cô nương yên tâm, cô sẽ khỏe lên rất nhanh thôi”. Tôi cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dung/2152802/quyen-4-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.