Biến cố xảy ra quá đột ngột, ai nấy đều không ngờ Lăng Cửu Xuyên lại đột nhiên ra tay, lại còn là vì một nữ quỷ. Nàng xuất thủ quá nhanh, nhanh đến nỗi người của Chấp Pháp Đường còn chưa kịp phản ứng, xích hồn trong tay đã bị nàng chém đứt, nữ quỷ kia cũng bị nàng nắm chặt trong tay.
Đây là đâu? Đã xảy ra chuyện gì? Người đâu? Không đúng… Quỷ đâu?
Đợi đến lúc kịp phản ứng, trong lòng hai đạo sĩ chỉ còn phẫn nộ trào dâng, liền quát lớn: “Vô lễ!”
Ngay sau đó liền xông về phía Lăng Cửu Xuyên, còn từ túi vải sau lưng rút ra một thanh “Thất Tinh đồng tiền kiếm”, chỉ thẳng vào nàng: “Giao ra con quỷ kia, tha cho ngươi vô tội.”
Quả thực là đại nhục! Con quỷ mà họ đã chế phục xong lại bị người ta cướp đi trong chớp mắt, đến cả pháp khí cũng bị phá hủy, mà lúc đó bọn họ còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra.
Nghĩ mà xem, nếu đối phương không phải cướp quỷ, mà là muốn giết người thì sao? Chẳng phải một chiêu là xong mạng?
Tuy tức giận, nhưng họ cũng biết phân lượng – đối phương thân thủ như vậy, một chiêu phá được pháp khí trói hồn, thực lực ra sao không thể đo lường, ắt phải dè chừng vài phần – đó cũng là cách để giữ mạng.
Nhưng dù sao cũng không thể để mất thể diện Chấp Pháp Đường.
Bởi vậy, câu “tha ngươi vô tội” kia, nghe vào tai người ngoài lại giống như đang cố vớt vát uy phong.
Cung Thập Lục còn đang tấm tắc vì thân thủ của Lăng Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823754/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.