Lăng Cửu Xuyên theo Trang Toàn Hải bước ra khỏi cửa tiệm, liền thấy một nam nhân độ khoảng ba mươi tuổi đứng giữa cửa hàng, bên cạnh còn có một tiểu đồng mặc áo xanh theo hầu.
Ánh mắt nàng đảo qua hai người, còn chưa kịp mở lời thì đã bị thu hút bởi một bóng người nơi cửa — chính là Tống nương tử từng gặp ở tiệm gỗ khi trước, đang đứng ngoài thập thò nhìn vào, môi mím chặt, lại chẳng dám bước vào.
Trên thân Tống nương tử, tử khí càng thêm đậm đặc, đôi mắt đã trở nên vẩn đục, nhưng thân thể nàng lại mang theo một tia sinh khí mong manh.
Lăng Cửu Xuyên nhẹ gật đầu với nàng ta. Tống nương tử như bị kinh hãi, toan quay người bỏ đi, nhưng chẳng biết nghĩ đến điều gì, đôi chân như bị đóng đinh, rốt cuộc vẫn không nhấc nổi bước nào.
Nàng ta cứ thế đứng yên ở cửa.
Trang Toàn Hải cũng đã chú ý, bước đến gần nhìn kỹ một hồi mới nhận ra người, liền mời vào.
Tống nương tử lúc này mới tiến vào, nhưng vẫn chỉ nép vào một góc gần cửa, lặng im không lên tiếng, vì Lăng Cửu Xuyên đã bắt đầu nói chuyện với vị nam nhân kia.
“Tại hạ Lương Cẩm Phong. Cô nương chính là chưởng quầy nơi này?” – Nam nhân nọ trước tiên báo danh, rồi đánh giá nàng một lượt, mày lập tức nhíu chặt.
Lăng Cửu Xuyên gật đầu: “Chính là ta.”
“Quấy rầy rồi, cáo từ.” – Lương Cẩm Phong không hỏi thêm câu nào, chỉ quay sang trừng mắt nhìn tiểu đồng bên cạnh — chính là ngươi nói có một cửa tiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823737/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.