Lăng Cửu Xuyên lại hỏi A Phiêu vài chi tiết nhỏ liên quan đến việc quan phủ điều tra họ Tòng luyện cương thi, chẳng hạn như làm sao tìm ra nữ tử có sinh thần bát tự đặc biệt.
“Họ Tòng biết quan tinh thuật số, Khâm Thiên Giám lại là địa bàn của họ, nên chiếm ưu thế lớn. Họ còn cấu kết với quan quản hộ tịch văn thư, muốn tra sinh thần ai đó, xem một cái là biết ngay. Ngươi cũng biết đấy, từ xưa địa vị nữ nhân vốn thấp hơn nam tử, quyền quý thì còn đỡ, chứ nữ nhân trong dân gian, địa vị càng thấp kém, mất tích hay chết cũng chẳng ai để tâm. Có không ít nữ hài sinh ra đã bị bóp chết hay bỏ rơi.” A Phiêu đáp: “Nhà họ Tòng chính là lợi dụng điểm này, phần lớn đi bắt những cô nương không có gốc rễ, thậm chí còn có người chuyên phụ trách tìm. Vụ phủ Trung Dũng Hầu kia chỉ là ngoài ý muốn, nếu không gây ra cái chết của Thích tứ tiểu thư, có khi vẫn bình yên vô sự.”
Thật ra cũng không hẳn—gặp phải người như nàng, mới là biến số.
“Nhưng đừng thấy ngoài kia náo loạn, chuyện này lan truyền thành thoại bản nói khắp phố phường, chẳng bao lâu nữa cũng sẽ bị dìm xuống thôi. Một là vụ việc gây ảnh hưởng lớn, dân chúng sẽ hoảng loạn, nảy sinh nghi ngờ đối với giới tăng đạo, Huyền tộc không thể để mất tín nhiệm như vậy. Không có tín ngưỡng, họ còn lấy gì để ngạo nghễ cao cao tại thượng?” A Phiêu cười lạnh chua chát.
Lăng Cửu Xuyên gật đầu: “Triều đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823693/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.