Lăng Cửu Xuyên không tham gia vào chuyện phá án thu thập chứng cứ – đó không phải việc nàng nên nhúng tay. Trời đã tối từ lâu, Thẩm Thanh Hà lại lo lắng cho thân thể nàng, dù gì cả người nàng đầy máu, trông thật kinh hãi, bèn quyết định nghỉ lại trong trại một đêm, hôm sau mới hồi Ô Kinh.
Lăng Cửu Xuyên không từ chối ý tốt này, mượn một gian phòng trong trại ở lại, sau khi thu dọn sạch sẽ, nàng nói với tỳ nữ đang hầu hạ rằng muốn nghỉ ngơi, bảo nàng lui ra. Sau đó, nàng một mình tiễn mấy oan hồn cây phong trong trại vào Quỷ Môn, rồi cùng Tướng Xích đến đáy vực phía sau vách núi.
“Nơi này âm khí dày đặc, ngươi đến làm gì?” Tướng Xích khó hiểu hỏi.
Ban đêm ở đáy vực càng thêm u ám rợn người, nơi đây xương trắng chất đống, ma trơi lơ lửng lúc ẩn lúc hiện – người thường đến đây e rằng hồn vía cũng bay mất.
Tướng Xích cũng chẳng thích sự âm u thế này.
Lăng Cửu Xuyên thản nhiên đáp: “Dù sao cũng rảnh, tới đây tiêu khiển một chút.”
Tướng Xích khẽ hừ.
Nó chỉ im lặng nhìn nàng tiếp tục giả vờ.
Lăng Cửu Xuyên không nói thêm, ánh mắt đảo qua đống xương trắng nơi đáy vực, vẫn còn lác đác vài mảnh tàn hồn u uẩn phiêu đãng.
Nàng lấy hương ra đốt, cắm xuống đất, rồi tháo đế chung bên hông.
Một hồi chuông, tiếng bi ai cất lên.
protected text
Ba bài kinh, độ quỷ vãng sinh.
Tiếng chuông an lành, bình hòa tịnh tâm, hóa giải oán khí, tiêu trừ nghiệp chướng.
Quỷ Môn đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823531/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.