Vừa đặt chân vào Nữ Nhi Trại, Lăng Cửu Xuyên đã cảm nhận được một tia khác biệt, tựa như gốc phong thụ khi nãy là ranh giới, tách biệt đào viên này khỏi thế giới bên ngoài, khiến lòng người cũng nhẹ nhõm không ít.
Ngay cả Thẩm Thanh Hà và những người khác cũng cảm thấy có thể thở phào một hơi.
Càng đi sâu vào trung tâm trại, bọn họ càng nghe thấy tiếng cười duyên dáng đặc trưng của nữ tử, men theo tiếng cười nhìn lại, trước một căn nhà gỗ, có ba cô nương đang đá một chiếc cầu ngũ sắc sặc sỡ, trông thấy người lạ liền dừng lại, đôi mắt to linh động nhìn họ chăm chú.
Trong đám hộ vệ cũng có vài nam tử chưa thành thân, thấy những cô nương ấy không chút e lệ, ngược lại còn táo bạo trợn mắt đánh giá, bất giác đỏ cả vành tai.
Thẩm Thanh Hà liền húng hắng ho một tiếng, liếc mắt sang, mấy người kia vội vàng thu lại ánh nhìn, quay sang nhìn Lăng Cửu Xuyên, nào ngờ nàng còn chăm chú nhìn hơn bọn họ, thậm chí còn chỉ trỏ bình phẩm.
“Quả không hổ là Nữ Nhi Trại, cô nương này thật là linh khí bức người, vừa thanh thuần lại vừa có chút dã tính, thật khiến người ta say lòng.”
protected text
Ngươi có muốn tự nghe thử xem ngươi vừa nói cái gì không, ngươi cũng là một cô nương đó!
Lăng Cửu Xuyên lại buông thêm một câu: “Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu, chắc là nói đến chuyện này đây.”
Mọi người lập tức hiểu ra, hai chân như cứng lại, không dám nhìn các cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823524/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.