Bên ngoài, trời tối đen như mực.
Tống Vân Nhĩ lặng lẽ ngồi đợi, nhưng trong lòng cô từng chút chùng xuống.
Trong đầu không ngừng suy nghĩ, Lệ Đình Xuyên sẽ ở đâu, làm gì, ở cùng ai.
Có phải là Quý Chỉ Nghiên không?
Đúng, hẳn là cùng một chỗ với Quý Chỉ Nghiên.
Lệ Đình Xuyên, có phải anh đã quên những gì mình nói trước đây rồi không?
Anh đã nói: Mỗi sinh nhật của anh, chỉ muốn dành thời gian với tôi, và chỉ muốn quà sinh nhật tôi tặng cho anh.
Còn bây giờ?
Anh đang ở bên cạnh ai vậy?
Tống Vân Nhĩ mơ hồ cảm thấy bụng dưới bị co thắt, hít sâu từng cái một.
Cô không nhịn được hơi cúi xuống, lấy tay che bụng mình, trên trán xuất hiện những hạt mồ hôi nhỏ chảy xuống.
[Đế Cungl
Thay vì vui vẻ mừng sinh nhật, Lệ Đình Xuyên còn nặng nề với gương mặt u ám.
“Đình Xuyên, em mời anh một chén.” Quý Chỉ Nghiên nâng một cốc nước uống nhìn Lệ Đình Xuyên cười dịu dàng, “Em thay rượu bằng đồ uống khác. Chúc mừng sinh nhật anh”Ngoài Lệ Đình Xuyên và Quý Chỉ Nghiên, trong phòng còn có Trình Dương,
Cảnh An, Đỗ Tiêu và Bảo Đạt.
Lệ Đình Xuyên cầm chén rượu lên, “Cảm ơn.”
Sau đó một hơi cạn sạch.
Đây không biết đã là chén rượu thứ mấy.
Bảo Đạt cùng Trình Dương nhìn anh, trong lòng rất rõ ràng Lệ Đình Xuyên tâm trạng không tốt, có cảm giác lấy rượu giải sầu.
Lệ Đình Xuyên nghiện thuốc lá rất nặng nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619343/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.