Lệ Đình Xuyên từ trên sofa đứng lên, “Giải tán."
“Anh Lệ, tôi đưa anh về.” Trình Dương nói.“Trinh Dương, anh vừa uống rượu rồi.” Quý Chỉ Nghiên vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn.
Trình Dương khẽ giật mình, “Chỉ nhấp một ngụm, không có...
“Như vậy cũng không được!” Quý Chỉ Nghiên nghiêm túc từ chối, “Vì an toàn, người đã uống rượu thì không được lái xe.
“Anh Lệ, tôi không uống ... Đỗ Tiêu lên tiếng.
“Chỉ Nghiên đưa tôi về là được rồi.” Lệ Đình Xuyên ngắt lời Đỗ Tiêu, “Mấy người tự mình về”
Nói xong bước về phía cửa.
“Đình Xuyên, đợi em!” Quý Chỉ Nghiên vội vàng đuổi theo.
Bốn người đàn ông có mặt đều bị câu nói của Lệ Đình Xuyên làm cho giật mình, không thể tin vào tai mình.
“Trình Dương, anh hai Lệ vừa nói cái gì?” Bảo Đạt nhìn cửa phòng đã đóng, đờ đẫn hỏi Trình Dương.
“Anh Lệ để cô Quý đưa về.” Trình Dương nghiêm túc nói.
“Không phải tôi nghe nhầm sao?”
“Bảo thiếu, anh không nghe nhầm!”
“Mẹ kiếp!” Bảo Đạt chửi một tiếng, “Anh hai Lệ, anh biết anh đang làm gì! Anh không biết rằng người phụ nữ họ Quý kia đã thèm muốn anh 5 năm rồi! Cô ta đang chờ đợi cơ hội này. Anh đã từ chối cô ta 5 năm rồi, chẳng lẽ hôm nay anh muốn cho cô ta cơ hội?”Ba người bọn Trình Dương nhìn nhau, cũng không hiểu Lệ Đình Xuyên có ý gì.
Họ biết rất rõ suy nghĩ của Quý Chỉ Nghiên, nhưng anh Lệ không có ý đó với cô
ta!
Trình Dương rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619344/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.