Giọng nói âm trầm của Lệ Đình Xuyên vang lên.
Tống Vân Nhĩ bị hù trọng tâm bất ổn, cả người nghiêng về phía trước.
Và rồi......
Cô liền chuẩn xác ngã như vậy trên ... cơ thể Lệ Đình Xuyên.
Anh cũng không biết từ lúc nào trở mình lại, cứ như vậy vững vàng đỡ cô ôm chặt vào trong ngực.
Tư thể này ...
Tống Vân Nhĩ sững sờ, hai má một chút liền đỏ bừng, ngay cả vành tai cũng nóng như lửa đốt
Lệ Đình Xuyên hai tay ôm eo cô, môi của cô kém một chút liền chạm lên môi anh.
Hơi thở của cả hai hòa vào nhau.
Nhìn từ khoảng cách gần như vậy, vẫn có thể thấy rõ hai hàng dấu răng mờ mờ trên môi anh.
Đôi mắt đỏ hoe kia nhìn cô như thiêu đốt, khuôn mặt anh cũng đỏ bừng.
Cả người như vừa từ trong lò rèn sắt đi ra, toàn thân tỏa ra nhiệt độ nóng rực.
Tống Vân Nhĩ gầy gò, nằm ở trên người anh rất êm ái, bụng hông cùng bụng hông của anh kề sát nhau.
Có thứ gì đó cấn lấy cô, còn tỏa ra nguồn nhiệt hừng hực.
Mặc dù cách nhau bởi quần áo của hai người, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sức nóng kia.
Tống Vân Nhĩ theo bản năng muốn trở mình, nhưng lại bị anh mạnh mẽ cố kìm chặt.
Mà theo động tác muốn trở mình của cô, nhẹ nhàng cọ xát vào nơi nào đó trên cơ thể người đàn ông.
Lệ Đình Xuyên nhíu mày một chút, đôi mắt càng thêm đỏ ngầu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619319/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.