"Anh còn không tới tiêm thuốc hạ sốt cho anh ta!" Tống Vân Nhĩ ngồi trên người Lệ Đình Xuyên, hét lên với Bảo Đạt.
Bảo Đạt rõ ràng đã bị sốc.
Tôi đi!
Người phụ nữ của anh hai Lệ có đủ hung hãn!
Tư thế này ...
Bỏng mắt, bỏng mắt!
Thoạt nhìn nhu nhược yếu ớt, không nghĩ tới dữ dội như thế!
Lệ Đình Xuyên cũng bất ngờ trước hành động của Tống Vân Nhĩ lúc này.
Thân hình mềm mại kia cứ như vậy đè ở trên người anh, hơn nữa tư thế này còn ... đặc biệt đến mức khiến anh ngay lập tức có phản ứng.
Trong tâm trí không ngừng hiện lên hình ảnh 5 năm trước, hết cảnh này tới cảnh khác họa cảnh hương diễm của hai người.
Cô cũng ngồi trên người anh như vậy, chỉ là thời điểm đó hai người thật lòng đối diện với nhau.
Mà anh, lại là ở sâu bên trong cô.
Giờ phút này, cho dù không ở bên trong, Lệ Đình Xuyên vẫn có thể cảm giác được một màn kia nóng rực, còn có xúc cảm mềm mại làm cho anh tê dại.
Giờ phút này, anh có một loại liều lĩnh, đem cô đè xuống, để vơi đi nỗi đau nhớ nhung suốt 5 năm qua.
Tống Vân Nhĩ nào nghĩ nhiều như vậy, giờ phút này trong đầu tất cả đều là anh cần phải hạ sốt, nếu tiếp tục sốt như vậy, không sốt thành kẻ ngốc với là lạ .
Ngay cả khi nhiệt độ nóng rực kia ập đến, cô cũng không nghĩ đến phương diện đó, chỉ cho rằng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619318/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.