Tống Lập Tân nhìn Tống Vân Nhĩ, mặt không chút thay đổi nói.
"Tống Lập Tân!" Tống Vân Nhĩ oán hận trừng mắt nhìn hắn, "Ông lại trở mặt!"
"Đây không tính là trở mặt!" Tống Lập Tân vẻ mặt vô lại nói. "Hợp đồng giữa Tống thị và Lệ thị vẫn chưa chính thức được ký kết, chuyện gì cũng có khả năng xảy ra. Chưa kể, Lệ Đình Xuyên không phải vô điều kiện hợp tác cùng Tống thị. Anh ta đã đưa ra yêu cầu. Cho nên, Tống Vân Nhĩ, chính xác mà nói, ngươi không thực sự hoàn thành nhiệm vụ!"
Tổng Vân Nhĩ nhìn hắn, nhìn gương mặt vô sỉ này, đột nhiên cười, "Tổng Lập Tân, các người thật đúng là người một nhà! Ngay cả khuôn mặt vô sỉ cũng giống nhau như đúc! Lúc trước, mẹ tôi thật sự mắt đúng là bị mù mà, sao lại có thể coi trọng người đàn ông như vậy? Tôi nghĩ nếu để cho bà ấy lựa chọn lại lần nữa, chắc chắn bà ấy sẽ không bao giờ muốn chọn lại ông!
"Câm miệng!" Tống Lập Tân hung tợn trừng mắt nhìn Tống Vân Nhĩ, "Đừng nhắc đến cô ta! Ta đối với cô ta thế nào, cô ta lại đối với ta ra sao! Cô ta leo lên giường của tên đàn ông khác, cắm cho ta cái sừng! Còn sinh ra đứa con hoang Tống Vân Tỉ kia!"
"Hừ!" Tống Vân Nhĩ cười khẩy với vẻ mặt chế nhạo, "Tống Lập Tân, ông còn có mặt mũi chỉ trích mẹ tôi? Ông có tư cách này sao? Bản thân ông là cái thứ gì chứ? Tống Vân Tường!"
Tống Vân Nhĩ chỉ ngón tay về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619289/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.