Kì nghỉ hè năm ấy, ông nội qua đời.
Ở lễ tang, chúng tôi cố sức núp trong một góc tường, nhưng vẫn khôngcó cách nào tránh được sự tò mò của những người xung quanh, có ngườimang ánh mắt dò xét, có người thậm chí còn đặc biệt tới “tham quan”.Trong mắt họ, ông nội là một người vừa kì lạ vừa thần bí, mà mấy đứa trẻ được ông nuôi dưỡng như chúng tôi, cũng được xem như một đôi chị em kìlạ thần bí không kém.
Cha tôi có một anh trai, một em trai. Cha mẹ qua đời, trong lúc họđang thảo luận nên sắp xếp cho chúng tôi thế nào, vẫn chỉ đang lo chothân mình, ông nội vốn ít lui tới với chúng tôi bỗng nhiên xuất hiện,lại còn thu dưỡng chúng tôi.
Nơi ông nội ở là nhà tổ của gia tộc, ngoài nhà chính, phòng bếp vàphòng vệ sinh, còn có bốn năm gian phòng khách, gần đó là một khoảng sân nho nhỏ. Còn nhớ khi còn bé, mỗi tối không khí đều vô cùng náo nhiệt,rất nhiều bạn nhỏ sẽ đến cùng nhau chơi đùa, nhưng ông nội lại rất căngthẳng, lần nào cũng thế, ông không sợ người khác phiền cứ dặn dò: “Nếunghe có người gọi tên con, không được đáp lại, càng không thể quay đầulại.”
Lúc đầu tôi cũng không cho là đúng, cho đến một lần kia, không biếtlà ai đã hà hơi vào ót tôi, tôi vừa quay đầu lại, lập tức, đầu óc liềnchoáng váng, ngay sau đó cảm thấy toàn thân từ trên xuống dưới đều đauđớn đến tận tim gan, tôi như lơ lửng giữa không trung, nhìn bản thânmình té “bịch” xuống đất, rất sợ hãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien-lien/2023492/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.