Huyền Kỳ nói muốn xem thử thai nhi đã xuất hiện trong mộng của tôirốt cuộc là thần thánh phương nào, liền bắt đầu gác đêm, thế nhưng,trông liên tiếp ba buổi tối lại chẳng xảy ra chuyện gì. 
“Tại sao cứ đến tìm chị hoài vậy nhỉ?” Cậu xoa xoa đôi mắt đầy tiamáu nói “Chẳng lẽ…đói bụng? Chị nên nói cho nó biết là chị không biếtcách nào để giúp, chị không….” 
Tôi vỗ đầu cậu một cái, chấm dứt tràng nói nhảm của cậu. 
“Chị quả thật không mơ thấy nữa sao?” Cậu vẫn không chịu thôi. 
Tôi lắc đầu, không chỉ không mơ thấy, giấc ngủ càng tốt hơn, thếnhưng, dường như quá…bình lặng rồi, trong lòng tôi mơ hồ hơi bất an. 
“Có phải chị cảm giác được gì không?” Cậu bỗng nhiên nhìn sắc mặt của tôi hỏi —- giác quan thứ sáu của tôi rất mạnh, mỗi khi gặp chuyện không may đều có cảm giác tương tự như một loại ám hiệu. 
“Không có gì cụ thể. Chỉ là…” Tôi bỗng nhiên nghĩ đến một cảnh tượng, liền khoa tay múa chân, “Nó từng nói với chị, chém.” 
Huyền Kỳ nhìn chăm chú động tác của tôi, bỗng nhiên bừng tỉnh nói:“Cuống rốn! Nó muốn chị giúp nó chém đứt cuống rốn! Xem ra là một linhhồn con nít không thể ra đời.” 
“Thế nhưng….” Tôi cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như thế, “Trên mu bàn tay nó luôn xuất hiện cùng một hoa văn.” 
Huyền Kỳ tỏ vẻ xem thường: “Có lẽ là do chấp niệm của nó tạo thànhhoa văn kỳ quái gì đó. Aiz, em muốn ngủ một lát, mệt mỏi quá, mệt chếtđi được.” 
Nhìn cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien-lien/2023489/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.