Ánh mặt trời rực rỡ, trước tôi là một cánh đồng hoa cải dầu lớn, gió thổi qua, phát ra mấy tiếng xào xạc. 
“Hoa Mã Lan*, hoa Mã Lan, gió táp mưa sa cũng chẳng sợ….” Bài đồngdao như có như không truyền đến từ xa, tôi nhìn sang, lại không thấy một bóng người, thậm chí không hề có bất kỳ vật sống nào. Tôi nắm chặt chủy thủ trong tay, đi dọc theo con đường nhỏ cạnh cánh đồng hoa, đi về phía âm thanh kia. 
(*hoa Mã Lan 
) 
Cánh đồng hoa cải dầu kia như không có điểm dừng, dù có đi thế nào, trước mắt vẫn chỉ có một màu vàng lóa mắt. 
Bỗng nhiên, có tiếng khóc nỉ non của trẻ con vang lên, âm thanh rấtvang, như gần trong gang tấc. Tôi nhìn xung quanh, phát hiện bên bờ cánh đồng có một khối vải màu xanh, bên trong có một đứa bé trai, thoạt nhìn chỉ mới ra đời chừng vài ngày. 
Đứa trẻ kia thấy tôi, không khóc nữa, bắt đầu mút ngón tay cái củamình, nó vừa mút vào, vừa lớn phỗng lên, mấy phút đồng hồ sau, nó đã lớn thành một đứa trẻ một hai tuổi, sau đó, miệng đang ngậm ngón tay kiabỗng nở nụ cười, mới đầu chỉ là tiếng cười bình thường, càng về sau,tiếng cười càng vang, càng quái dị, càng thê lương. 
Tim tôi đập nhanh vô cùng, đáy lòng chợt dâng lên cảm giác ớn lạnh,tôi nôn khan vài cái, đầu choáng váng như sắp ngất, tôi cố sức bấm mạnhvào đùi mình, nhưng cũng chỉ tỉnh táo được vài giây, sau đó, cảm giácchoáng váng càng ập tới, tôi cứ như bị sóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien-lien/2023487/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.