Một cơn gió thổi qua, tiếng lá cây ma sát vào nhau như tiếng nức nở, quanh quẩn bên tai.
Thi thể của đứa bé kia thay đổi, màu da dần chuyển sang bình thường,đồng thời, tứ chi khô quắt như được thổi hơi vào, dần trở nên đầy đặn,cuối cùng, liền biến về hình dáng một đứa bé đáng yêu nở nang. Sau đó,nó chậm rãi quay đầu về phía chúng tôi, một bên đầu nó có một lỗ hổnglớn, lộ ra xương sọ và não bên trong, cũng là màu xám.
Sau đó, nó mở choàng mắt, đôi mắt đen nhánh, ánh mắt trong suốt.
Thẩm Thiên Huy hơi động đậy, tay vừa giơ lên, đã bị Vu Dương kéo lại.
Nó nở nụ cười trong sáng với chúng tôi — cứ như bao đứa bé đáng yêukhác, hai má trắng trắng tròn tròn ửng hồng, mắt sáng ngời, tứ chi chắcnịch, thỉnh thoảng lại duỗi chân, duỗi tay, phát ra mấy âm tiết vônghĩa, thoạt nhìn vô cùng đơn thuần vô hại.
Nhưng bởi vì quá trình chuyển biến kia, lại thêm vết nứt mở trên đầunó, mọi thứ đều có vẻ kì dị vô cùng, cho dù vốn đã nhìn quen ma ma quỷquỷ, tôi vẫn sợ đến cổ họng như bị thít chặt, Huyền Kỳ đứng cạnh nắmchặt tay tôi, tay cậu vừa ẩm vừa lạnh.
Bầu trời đằng xa màu xanh nhạt, dường như không mây, nhưng bầu trờiphía trên chúng tôi đã bị tán cây che lại, chẳng những không cảm giácđược sự ấm áp của mặt trời, mà ngay cả ánh sáng, cũng dần mờ ảo. Xungquanh dần hiện lên một lớp sương mờ, cứ như một lớp lụa trắng. Chỉ mộtlát sau, lớp sương dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien-lien/2023485/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.